Du Tấn vừa bước vào phòng liền nhìn thấy Bạch Tử Long đứng ngồi không yên.
Đang đi qua qua lại lại không ngừng trước giường lớn.
"Sao lâu như vậy cậu mới tới?."
Bạch Tử Long lên tiếng trách móc Du Tấn.
Du Tấn cau mày anh nâng tay lên nhìn vào đồng hồ trên tay mình, rồi nhìn Bạch Tử Long nói.
"Đại ca, cậu cần phải gấp gáp đến như vậy không.
Cậu mới vừa gọi cho tôi 10 phút trước, tôi đã phóng xe thật nhanh tới đây rồi."
Bạch Tử Long nghe Du Tấn nói vậy, anh mới nhìn lên đồng hồ treo trên tường trước mặt mình.
"Đúng thật chỉ mới có 10 phút thôi, sao mình lại nôn nóng đến như vậy."
Bạch Tử Long tự nói với bản thân của mình.
"Sao, cậu bị thương ở đâu?"
Du Tấn vừa mở hộp dụng cụ y tế vừa nhìn Bạch Tử Long nói.
"Không! tôi không có bị thương, nhưng cô gái này đã trúng đạn."
Bạch Tử Long vừa nói vừa chỉ vào Mã Lung Linh đang nằm hôn mê trên giường.
Du Tấn nghe Bạch Tử Long nói vậy trong ánh mắt của anh hiện lên tia kinh ngạc.
Thì ra Bạch Tử Long lo lắng là vì cô gái này.
Anh đi tới nhìn Mã Lung Linh đang nằm trên giường được Bạch Tử Long che thật kỹ càng phần ngực.
Du Tấn nhìn Bạch Tử Long nói.
"Đây là kiệt tác của cậu?."
Bạch Tử Long nhìn Du Tấn cười cười, tay thì gãi gãi đầu của mình.
Anh cũng không biết tại sao anh lại không muốn Du Tấn nhìn thấy ngực của Mã Lung Linh.
Du Tấn lắc đầu, bất đầu tiến hành tiểu phẫu lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xa-hoi-den-cua-ong-trum-hac-dao/2285364/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.