Không chỉ Nam Liệt nhìn Hàn Mạc đến ngây cả người, luôn cả thuộc hạ của anh cũng sửng sốt trước nhan sắc nghêng nước khuynh thành của Hàn Mạc.
Họ chưa từng thấy bộ mặt dịu dàng này của cô.
Hàn Mạc nhìn họ không nói gì, cô đi thẳng vào phòng bếp tìm Dì Cầm.
Hàn Mạc không muốn quấy rầy Nam Liệt đang bận chuyện trong bang.
"Việt Vũ, cho người đến hộp đem Nhật Long điều tra."
Lần này Nam Liệt không đi vì anh nghĩ người đó chắc không phải là Trương Vi.
Anh đã tìm cô bao nhiêu năm lần nào có tin rồi cũng tất vọng.
Vả lại bây giờ Nam Liệt không muốn phải rời khỏi Hàn Mạc đi qua đến tậ. nước Pháp xa xôi.
"Dạ thuộc hạ đi ngay."
Vừa nói xong bốn người liền trở về bang Phi Long.
Họ biết giờ phút này Nam Liệt chỉ muốn có không gian riêng tư cùng với Hàn Mạc mà thôi.
Dùng xong cơm tối Hàn Mạc trên tay cầm ly rượu đỏ đứng ngoài bang công trong phòng ngủ của hai người.
Trời hôm nay thật u ám, gió thổi thật mạnh tung bay mái tóc dài cùng với váy trắng mặc trên người cô.
Ánh mắt sắc bén thăm sâu của Hàn Mạc nhìn xa xa ra ngoài bầu trời bao la.
Cô nâng ly lên hớp một ngụm rượu vang đỏ, chắt lỏng màu đỏ nóng rát chảy từ từ xuống cổ họng của cô.
Nam Liệt từ phía sau đi tới ôm Hàn Mạc vào lòng.
Mùi hương hoa lài thoang thoảng tỏa ra từ người cô làm Nam Liệt cảm giác dể chịu vô cùng.
Anh nhìn theo ánh mắt thăm sâu của Hàn Mạc nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xa-hoi-den-cua-ong-trum-hac-dao/2285357/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.