Nam Liệt cũng giống như cảnh sát trưởng, anh dùng cặp mắt sắc bén của mình quan sát hắn.
Hắn là một người cao lớn tuấn tú, nhưng trong ánh mắt của hắn Nam Liệt có thể nhìn ra, hắn không phải là người đơn giản.
"Cảnh sát trưởng, tôi còn bận chuyện nên không tiễn."
Hàn Mạc trực tiếp đuổi khách, cảnh sát trưởng không hề tức giận với cô.
Hai người đã quen nhau môt thời gian, nên hắn quá hiểu về tánh tình của Hàn Mạc.
"Được, tôi về trước."
Trước khi hắn đi Nam Liệt nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của cảnh sát trưởng nhìn Hàn Mạc.
Không biết vì sao trong lòng anh lại dâng lên cảm giác khó chịu.
Sau khi cảnh sát trưởng rời khỏi, Hàn Mạc thật tao nhã ngồi dựa lưng vào ghế sopha.
Lãnh Dương cung kính dâng cho cô một tách trà nóng, còn Nam Liệt thì một ly rượu đỏ.
Hàn Mạc nâng tách trà lên hớp một ngụm, tay cô nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn khiếng trước mặt mình.
Hàn Mạc với khuôn mặt kiêu ngạo,
ngước cặp mắt sắc bén của mình lên nhìn Nam Liệt nói.
"Nam Ca, cậu đến tìm tôi có chuyện gì?"
Giọng nói lạnh lùng của Hàn Mạc vang lên.
Nam Liệt cầm ly rượu nhấm nháp một miếng, rồi mới đặt ly rượu trong tay xuống bàn.
Anh nhìn Hàn Mạc nghiêm túc nói.
"Hàn gia, tôi muốn nhờ cô giúp tôi tìm một cô gái."
Cặp mắt xinh đẹp của Hàn Mạc chợt hiện lên tia phẫn nộ.
Hàn Mạc nở một nụ người rực rỡ để che giấu sự không vui trong lòng mình.
Cô bực bội đổi tư thế ngồi của mình lại, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-xa-hoi-den-cua-ong-trum-hac-dao/2285319/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.