Trình An Nhã khẽ cười, vô cùng hứng thú hỏi: "Ý của ông là, vì thực hiện ước mơ, bù đắp tiếc nuối của mình mà không màng đến hạnh phúc của con cháu?"
Ánh mắt ông Dương sắc bén nhìn chăm chăm Trình An Nhã, ông ta không ngờ cô lại hỏi như vậy, sắc mặt thoáng sa sầm.
Cô hỏi lời này hơi quá!
Nhưng đây là tác phong từ trước tới nay của Trình An Nhã, thẳng thắn, trực tiếp, nhất là đối với những vấn đề cô cảm thấy căm ghét.
Đối với Trình An Nhã hôn nhân là một việc vô cùng thiêng liêng, nhưng đối với ông Dương lại quá qua loa, vì thực hiện ước mơ của mình mà ông ta bảo bọn họ kết hôn. Ông ta có từng nghĩ tới hạnh phúc của cô và đàn anh sẽ thế nào không?
"Các cháu không phải là người yêu sao? Trạch Khôn yêu cháu, cưới cháu là nguyện vọng của nó, sao không hạnh phúc được chứ?"
"Không phải mỗi cặp yêu nhau trên đời này cuối cùng đều sẽ kết hôn!" Trình An Nhã phản bác, hơn nữa cô và đàn anh chỉ đóng giả người yêu, không phải là người yêu thật, kết hôn chỉ là chuyện viễn vông.
Ông Dương mỉm cười: "Trạch Khôn có gì không tốt? Là bạch mã hoàng tử trong lòng mỗi cô gái. Gả cho nó là ước mơ của bọn họ, cháu Trình cháu không thấy rất khó để tìm được một người xuất sắc hơn Trạch Khôn sao?"
Nhắc tới Dương Trạch Khôn, ông Dương vô cùng kiêu ngạo. Quả thật ông ta rất kiêu ngạo. Nếu cô là bậc bề trên mà có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ty-phu-mua-mot-tang-mot/1880044/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.