Diệp Sâm vừa vào phòng, Lưu Tiểu Điềm đã đi vào báo cáo: "Tổng giám đốc Diệp, anh Louis đang online, anh ta muốn video call với anh."
Diệp tam thiếu gật đầu.
"Một ly cà phê!"
"Vâng!" Lưu Tiểu Điềm đi ra ngoài pha cà phê cho Diệp Sâm, chẳng mấy chốc đã bê vào.
Diệp Sâm kéo cà vạt, nhấp một ngụm, khẽ cau mày, hơi không hài lòng rồi đặt sang một bên. Trình An Nhã pha cà phê thơm hơn Lưu Tiểu Điềm pha nhiều. Diệp tam thiếu bị chiều quen khẩu vị, nên thời gian này anh uống cà phê rất kén chọn.
Diệp Sâm ngó lơ Louis vài phút, lúc này anh mới mở màn hình lớn trong phòng làm việc lên, gương mặt của Louis đập vào mắt anh.
Đôi mắt xanh biếc của anh ta như màu xanh phỉ thúy thuần khiết nhất, lúc nào cũng phảng phất tia u sầu, cô độc, xa cách xen lẫn u buồn, trộn lẫn thành một đôi mắt sát gái vô cùng xinh đẹp, quyến rũ. Sóng mũi thẳng, môi mỏng, mái tóc vàng kim, tổng hợp thành một khuôn mặt rất tây, rất điển trai, đẹp đến khó tin.
Bất kỳ ai lần đầu nhìn thấy Louis đều nghĩ ngay đến biệt danh Hoàng tử u buồn.
Nhưng có ai ngờ người đàn ông có khuôn mặt đẹp trai và đôi mắt u buồn này lại là bố già Mafia Ý, một hành động của anh ta cũng có thể khiến cả thế lực ngầm rung chuyển. Để tránh mũi nhọn của mafia Ý, Long Môn đã nhanh chóng rút khỏi Ý.
Có thể thấy Louis mạnh cỡ nào.
"Hi, anh Louis, muộn vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ty-phu-mua-mot-tang-mot/1880041/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.