Diệp tam thiếu ngả người ra sau, vắt chân cười tao nhã: "Cái này gọi là gì? Ba đang ban ơn sao? Có cần tôi cúi đầu tạ ơn không?"
"Diệp Sâm, mày đàng hoàng vào, tao đang rất nghiêm túc bàn điều kiện với mày đấy!" Ông Diệp giận dữ nói. Ông ta rất bất mãn với thái độ của Diệp Sâm, chỉ muốn đập vào nụ cười chói mắt trên gương mặt kia của anh.
"Ba, xem ra ba vẫn chưa làm rõ một chuyện. Con đã nói từ lâu rồi, con của con không cần ba thừa nhận, cũng không cần người khác thừa nhận, dù cả thế giới không thừa nhận, nó vẫn là con trai của con." Diệp Sâm lạnh lùng nói, người quý ở chỗ sáng suốt. Quả nhiên ông ta già rồi, ngay cả điều này cũng không nhìn rõ.
Ý của ông Diệp rất rõ, chỉ cần đứa bé, không cần Trình An Nhã, sau đó anh phải đi cưới Vân Nhược Hi theo kế hoạch của ông ta, tất cả đều vui vẻ. Ông ta hoàn toàn không để ý đến cảm xúc của Trình An Nhã, không để ý đến cảm xúc của anh.
Cả đời này ông Diệp chính là một người như vậy, vô cùng độc đoán, cực kỳ muốn khống chế người khác!
Nhưng…ông ta đã nhìn lầm Diệp Sâm!
Tự xem mình là trung tâm của vũ trụ, buồn thay!
"Mày nhất định không chịu cưới Nhược Hi đúng không?" Ông Diệp gằn giọng hỏi, trong lời nói mang hàm ý cảnh cáo.
Diệp Sâm thờ ờ nhún vai: "Con nghĩ biểu hiện của con đã rõ ràng lắm rồi!"
"Cưới Nhược Hi, MBS và tài phiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ty-phu-mua-mot-tang-mot/1880039/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.