Trời đã khuya, Diệp Sâm và Trình An Nhã nói chuyện một hồi, anh bế cô lên lầu nghỉ ngơi.
"Diệp tam thiếu, chờ chân tôi hồi phục rồi, tôi có thể làm thư ký cấp cao cho anh nữa không?" Trình An Nhã cười hỏi, bởi vì có con trai, quan hệ của hai người hơi nhạy cảm, không biết bọn họ có thể làm việc với nhau được nữa không?
"Tại sao không?" Diệp Tam Thiếu nhíu mày, cười như không liếc nhìn cô: "Không phải cô ký giấy bán thân ba năm rồi sao?"
"Nói thật khó nghe!" Cô Trình liếc mắt, hợp đồng thì hợp đồng, giấy bán thân gì chứ. Cô bỗng cười ngọt ngào: "Con trai tôi chuộc tôi rất dễ dàng!"
Khóe môi Diệp tam thiếu cong lên, cười vui vẻ: "Cục cưng chỉ mong bán cô cho tôi ngay ấy chứ!"
"Thằng nhóc phản bội này!" Trình An Nhã cười ha hả, quả thật người muốn bán cô cho Diệp Sâm nhất chính là con trai của cô.
"Cô giỏi như vậy, tôi mới không muốn Dương Trạch Khôn kia chiếm của hời!" Diệp Sâm gằn giọng. Nhớ tới cô và Dương Trạch Khôn hoàn toàn chỉ đang diễn, anh càng thêm bực bội.
Nếu chỉ nhìn vào năng lực, Trình An Nhã đúng là một thư ký tài năng hiếm có, Diệp tam thiếu luôn sử dụng tài nguyên đến cùng, sao có thể lãng phí được.
"Anh cút đi!" Trình An Nhã bày ra tư thế đánh người. Cô biết ngay người đàn ông này chẳng nói được lời gì tử tế cả.
Khen ngợi người khác cũng không biết chọn lời hay ý đẹp à?
Sau khi Diệp tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ty-phu-mua-mot-tang-mot/1880033/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.