Bạch Dạ rất muốn trả lời thật ra Ninh Ninh còn máu me hơn anh nữa!
Nhưng nghĩ lại nghe hai ba con nhà này đối đáp rất vui nên anh ta cũng giữ yên lặng.
"Thứ nhất, Diệp tam thiếu trước mắt mà nói, chú không có quyền quản con. Thứ hai, con thích con chọn, chú không ngăn được. Thứ ba, trên đời này con chỉ nghe lời mẹ."
Ninh Ninh rất dứt khoát nói rõ lập trường của mình cho Diệp Sâm nghe. Cậu bé là nghĩ, quả thật cậu không biến thái như Diệp Sâm được. Làm phẫu thuật cho Diệp Vũ Đường, thú vị cỡ nào?
Tự tay cậu trả thù cho mẹ.
Bạch Dạ cười mỉm nhìn đôi ba con này. Diệp Sâm híp mắt hết nhìn Bạch Dạ lại nhìn Ninh Ninh, sóng mắt sâu thẳm không biết đang nghĩ gì.
Lát sau, anh cong khóe môi.
"Lại đây, chú dạy cho con!" Diệp Sâm mỉm cười nói. Dáng vẻ tao nhã kia giống hệt cậu nhóc.
"Chú dạy con?" Ninh Ninh che miệng cười, lộ ra dáng vẻ thèm thuồng, đáng yêu cười nói: "Được!"
Diệp Tam Thiếu mỉm cười với Diệp nhị thiếu, dưới ánh mắt hoảng sợ tột độ của Diệp nhị thiếu…
Tay giơ lên, đao hạ xuống…
Dao phẫu thuật cắm vào chỗ xương gãy của Diệp Vũ Đường, máu tươi phun ra!
"A..." Diệp Vũ Đường giãy dụa kịch liệt, Ninh Ninh ra hiệu cho người áo đen bước tới, giữ chặt anh ta lại!
Bạch Dạ giật khóe mắt: "Cậu giỏi…"
Một đứa trẻ lớn lên trong một môi trường không bình thường, mức độ vặn vẹo đúng là khiến người ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-ty-phu-mua-mot-tang-mot/1879994/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.