Cơ thể cô như muốn rã ra làm đôi, cổ họng khô khốc, cả người vô lực không chút huyết sắc. Nhưng trong phút chốc, cô bất chợt nhận ra, rồi cô day nghiến thật mạnh lòng tự tôn của bản thân, cô không thể thua, đặc biệt người đó lại là Trang Hạ Tình, cô hoàn toàn không thể thua cô ta.
Chiến đấu tư tưởng quyết liệt, giằng co một trận điên cuồng. Nuốt nước mắt ngược vào tròng, sắc mặt Đan Trân không đổi nói một câu:
- Nếu muốn thể hiện tình cảm thì hai người có thể đi vào phòng ngủ, tôi không có nhu cầu để xem đâu.
Vừa nói xong, cô cảm thấy bản thân mình cũng quá mức mạnh mẽ rồi. Cửa ải đầu tiên này thì có là gì, sau này sẽ còn rất nhiều tình huống khắc nghiệt hơn như vậy nữa, cô vẫn nên tập dần thôi.
Tập đối diện với hiện thực, tập cho trái tim không biết đau, tập cho nước mắt không tuôn trào. Và đặc biệt vẫn là, cố-kìm-nén-cảm-xúc của chính mình.
- À... xin lỗi, đã làm chị khó chịu rồi sao? Em quên mất...
Sắc mặt Trang Hạ Tinh có chút hổ thẹn, ấp úng nhìn cô. Cánh môi cô ta hiện tại sưng tấy, đỏ húc đến chói mắt, cảnh tượng này tựa như châm chít vài ngọn lửa nóng vào lòng Đan Trân.
- Được rồi, anh đi làm đây!
Bạc Kiệt Hạo đanh mặt, không rõ là cảm xúc gì. Anh nói với Trang Hạ Tình một câu rồi nhanh chóng rời khỏi. Trước khi cất bước còn liếc nhìn về phía Ngữ Đan Trân, nhưng cô căn bản đã cúi đầu, vốn không thể nhìn ra được ý vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuyet-sac-cua-tong-tai-cuong-bao/126961/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.