Ngữ Đan Trân chua xót cười một tiếng bi ai, cô rõ ràng là hết lòng vì người đàn ông này, hắn lại không hề quay đầu lại nhìn cô mà nhẫn tâm tuyệt tình phủi bỏ đi tấm lòng sâu sắc của cô.
Hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình.
Cô yêu hắn như vậy.. chỉ là, hắn không yêu cô, hắn đem lòng yêu người con gái kia.. Hạ Ảnh!
- Tôi đã nói rồi, tôi không có xô Trang Hạ Ảnh xuống vực!
Ngữ Đan Trân oan ức thét to, những năm này, Bạc Kiệt Hạo đều cho rằng cô chính là người phụ nữ độc ác, tâm địa rắn rết, Bạc Kiệt Hạo cho rằng chính cô đã xô ngã Trang Hạ Ảnh xuống bờ vực thẳm.
Cô thực không có làm!
Cô không biết vì sao khi ấy cơ thể Trang Hạ Ảnh lại đột nhiên mềm nhũn ngã nhoài xuống bờ vực sâu thẳm đó, khi Bạc Kiệt Hạo đến cũng vừa vặn chứng kiến cảnh tượng này..
Nơi ấy chỉ có duy nhất một mình cô với Trang Hạ Ảnh.. Bạc Kiệt Hạo vốn mặc định cô là kẻ sát nhân cũng không phải là sai, cô lại còn đứng gần nơi bờ vực..
Chẳng biết trách ai, chỉ biết trách ông trời đã quá trêu ngươi rồi!
- Cô không có xô ngã Ảnh Nhi xuống vực? Hừ, tốt lắm! Cô nói xem, khi ấy lúc Ảnh Nhi ngã xuống, chỉ có duy nhất một mình cô đứng ở đó? Vậy cô nói thử xem, chứng cứ gì mà cô bảo rằng cô không hề xô Ảnh Nhi xuống vực đây a?
Bạc Kiệt Hạo nghe từng lời cô nói, sắc mặt chợt sa sầm như vũ bão, hừ lạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuyet-sac-cua-tong-tai-cuong-bao/126951/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.