Một cánh đồng hoa cẩm tú hiện lên trước mắt.
Tâm trạng rối bời phút chốc tan biến hết, Thiên Di tròn xoe mắt, vẻ mặt trông vô cùng hớn hở.
Cô lập tức mở cửa xe chạy ùa ra bên ngoài. Còn Vĩ Phong khi nhìn thấy bộ dạng của cô, anh chỉ cười nhạt, một nụ cười ấm áp đến mê người nhưng tiếc rằng nó lại có chút lưu luyến.
Thiên Di thích thú chạy đến bên những bông hoa đẹp đẽ. Cẩm tú cầu là loài hoa mà cô thích nhất. Không hiểu lý do vì sao anh lại đưa cô đến đây nhưng trước hết là cứ hưởng thụ cái đã.
Về phần Vĩ Phong, anh đứng tựa lưng vào đầu xe, ánh mắt đầy yêu chiều hướng về cô gái trước mặt. Cô chính là vợ của Lục Vĩ Phong, là Lục thiếu phu nhân của Lục gia.
Nhưng tại sao anh lại đưa cô đến một nơi chứa đựng những kỉ niệm xưa cũ của riêng anh?
Quay lại cuộc trò chuyện của Vĩ Phong và Thanh Kì lần đó. Cô ta đã nói điều gì với anh?
[...]
"Vĩ Phong...em...em..." Giọng Thanh Kì ấp úng không nói nên lời, gương mặt để lộ ra chút ngượng ngùng và ái náy.
Vĩ Phong nhìn cô, ánh mắt không lộ ra bất kì cảm xúc nào nhưng trong lòng thì hiện lên vô vàn câu hỏi.
Loading...
"Dạo này anh sống tốt chứ?" Cô hỏi.
"Rất tốt." Anh không ngần ngại trả lời.
Nếu Thanh Kì hỏi câu này vào hai năm về trước thì anh chắc chắn sẽ trả lời rằng không tốt, cực kì không tốt. Nhưng bây giờ mọi chuyện đã ổn. Tâm trí của Vĩ Phong bây giờ không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730198/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.