Chương trước
Chương sau
An Nhiên trơ người, cô khá bất ngờ vì câu hỏi đột ngột có phần kì lạ này của Thiên Di. Không lẽ nào, Thiên Di đã nhìn ra được điều gì đó rồi sao?
"Sao cậu lại hỏi vậy? Dạo này mình vẫn rất bình thường mà." An Nhiên nở một nụ cười nhàn nhạt.
Cả hai đều rất giống nhau, Thiên Di không thể che giấu cảm xúc qua ánh mắt còn An Nhiên lại chính là nụ cười. Nụ cười của cô không rạng rỡ và tràn đầy sức sống như mọi khi, nó chứa đựng một chút mệt mỏi.
"Lý phu nhân dạo này còn bắt ép cậu xem mắt nữa hay không?" Thiên Di chăm chú hỏi.
"Vẫn như mọi khi, bà ấy lúc nào cũng muốn mình và Văn Nguyên mau chóng kết hôn." An Nhiên thở dài, đáp.
"Văn Nguyên cũng là một người tốt, sao cậu không thử mở lòng với anh ta?" Cô ngẫm nghĩ một hồi rồi lên tiếng. Nếu so với Vĩ Phong, Văn Nguyên có lẽ là người vui vẻ hoà đồng hơn rất nhiều.
An Nhiên nhún vai một cái, nét mặt tỏ ra vẻ bất lực.
"Chịu thôi, mẫu người mình thích không phải anh ta."
"Vậy mẫu người cậu thích là như thế nào?"
Loading...

Thiên Di ngay lập tức hỏi lại. Chơi chung đã rất lâu nhưng cô chưa bao giờ nghe An Nhiên đề cập nhiều đến vấn đề này. Hôm nay thật là một dịp hiếm có, phải hỏi cho thật kĩ mới được.
"Mẫu người mình thích sao..." An Nhiên vắt chéo hay tay trước ngực, trầm ngâm suy nghĩ.
"Có lẽ là một người dịu dàng, ôn nhu và đặc biệt phải biết cách quan tâm đến bạn gái." Cô đưa ra câu trả lời, thanh âm vang lên có chút vui vẻ.
Nhưng thật trớ trêu, người mà An Nhiên dành trọn cả tâm trí để nhớ về lại không hề giống một chút nào với hình mẫu mà cô đặt ra.
"An Nhiên của mình xinh đẹp như vậy, chắc chắn sẽ sớm tìm được người thích hợp thôi." Thiên Di nói.
"Mong là vậy." An Nhiên cười khổ.
[...]
Hứa Khải Hoàng đang chủ trì một cuộc họp lớn tại Tinh Anh, phòng họp hôm nay cũng lạnh lẽo và tràn đầy sát khí.
Hứa tổng ngồi đó, sắc mặt không chút biểu cảm mà nghe cấp dưới báo cáo.
Kế hoạch mà anh vạch ra để từng bước lật đổ Lục thị tuyệt đối không được có sai sót.
Có vẻ như mọi thứ đều tiến triển rất tốt, bây giờ chỉ việc ngồi chờ đến thời điểm thích hợp, sản phẩm mới nhất sẽ được tung ra thị truờng. Và chắc chắn nó sẽ là một món "vũ khí" góp phần kéo Lục thị xuống khỏi cái danh hiệu "Tập đoàn đá quý lớn nhất cả nước."
"Tiếp tục kiểm tra thật kĩ và đảm bảo rằng sẽ không có bất kì thông tin nào lọt ra bên ngoài." Khải Hoàng dằn dò cẩn thận, ánh mắt loé lên sự hiếu thắng.
Lục Vĩ Phong...để xem lần này anh sẽ giải quyết thế nào!
[...]
Bãi đỗ xe nằm ở dưới tầng hầm, Thiên Di cùng An Nhiên xuống dưới lấy xe để chuẩn bị ra về sau một hồi dạo quanh trung tâm mua sắm.
An Nhiên xách hàng đống giỏ hàng lớn nhỏ, nào là Chanel, YSL,...Còn Thiên Di chẳng mua sắm gì nhiều, chỉ có một vài bộ quần áo và vài chiếc túi xách mới.

"Cậu đứng đây đợi mình một lát." An Nhiên nói sau đó quay đi lấy xe.
Thiên Di đứng trở bạn mình ở gần cổng của bãi đổ xe. Cô kiểm tra lại điện thoại xem từ nãy đến giờ có cuộc gọi nào đến hay không.
Một người phụ nữ đang tiến đến chỗ của cô, ánh mắt chứa đầy nộ khí. Nhìn vẻ ngoài cô ta có vẻ như là một phụ nữ tầm bốn mươi tuổi, gương mặt hốc hác với quần thâm mắt khá sâu trông có vẻ rất ốm yếu.
Cô ta đứng trước mặt Thiên Di cả quá trình không phát ra một tiến động nào. Thiên Di cũng đang chăm chú nhìn vào điện thoại nên chẳng để ý mấy đến xung quanh.
"Cô là Lâm Thiên Di?" Người phụ nữ ốm yếu cất tiếng hỏi, chất giọng nhàn nhạt hệt như sự tồn tại của cô ta.
Thiên Di nghe tiếng nói ngước mặt lên nhìn thì suýt nữa bị doạ cho giật mình.Sau đó cô cũng nhanh chóng định thần và đáp trả lại câu hỏi đó, nét mặt hiện lên vẻ khó hiểu.
"Vâng là tôi."
Cô ta hơi nhếch môi, nụ cười chứa đựng sự bi thương trông lại càng tội nghiệp.
"Chính cô đã hại chết chồng của tôi. Trả anh ấy lại cho tôi!!!" Thanh âm không nhợt nhạt như trước, cô ta giận dữ quát lớn đồng thời bổ nhào về phía Thiên Di.
Thiên Di bị doạ cho không biết nên phản ứng thế nào, thật may đây chỉ là một người phụ nữ yếu ớt, sức lực của cô ta không đủ để làm cô bị thương.
"Cô nói gì vậy? Tôi nghe không hiểu. Hãy bình tĩnh!" Thiên Di ra sức chống cự nhưng lại không muốn làm tổn hại đến người phụ nữ này, thế là cô cố tìm cách để trấn tĩnh lại cô ta.
"Trả anh ấy lại cho tôi!" Người phụ nữ này dường như không muốn nghe đến lời Thiên Di nói, cô ta cứ bám lấy Thiên Di không buông. Nước mắt rơi đầy trên đôi gò má hốc hác.
Ngay lúc này, An Nhiên lái xe đến, thấy bạn mình đang gặp rắc rối liền ra tay tương trợ.
Chiếc xe dừng lại, An Nhiên mở cửa bảo Thiên Di leo lên rồi lập tức đóng cửa lại. Người phụ nữ đó đập mạnh cửa kính, giọng nói chứa đựng sự đau khổ tuyệt vọng.
Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.