"Vĩ Phong...anh... anh sẽ bảo vệ tôi?" Giọng cô vang lên một cách yếu ớt, ánh mắt đỏ hoe hướng về phía Vĩ Phong mà hỏi.
"Tôi sẽ bảo vệ em." Anh đáp một cách dứt khoác.
Nhìn ánh mắt sợ hãi đó của cô, trong lòng anh dậy lên chút đau xót. Căn bệnh này của Thiên Di không biết đến khi nào mới khỏi. Nhưng...một khi cô tìm lại được kí ức thì đó cũng là lúc cả hai nói lời rời xa.
Từ khi nào nước mắt của cô đã chảy dài trên hai gò má. Thiên Di không muốn khóc nhưng tại sao nước mắt cô cứ thế tuông ra, bản thân không thể nào kìm chế lại được.
"Bị gì vậy chứ?" Cô lấy tay lau đi những giọt nước mắt đó rồi tự nói với bản thân.
Thật không thể tin được Lâm Thiên Di cô đang khóc đó sao? Buồn cười! Một người ngang bướng khác người như cô lại khóc trước mặt người khác.
Vĩ Phong nhìn cô, cứ như vậy.
Nước mắt rơi xuống, cô lại lau đi. Cứ như vậy...
Vĩ Phong đã từng hành hạ Thiên Di, nói với cô những lời lẽ đau lòng nhất nhưng cho dù như vậy cô cũng không rơi bất kì giọt nước mắt nào trước mặt anh. Vậy thì tại sao bây giờ cô lại khóc?
Anh trơ người, trong một khoảng khắc chẳng biết nên làm gì. Cảm giác này...trái tim con người có thể đập nhanh đến vậy sao? Nhưng nó lại khiến anh đau thắt lại. Anh đã yêu cô.
Đây là giọt nước mắt từ sâu trong tìm thức, giọt nước mắt của Thiên Di năm hai mươi lăm tuổi.
Loading...
.....
Được một lát, Lý phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730168/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.