Phòng tổng giám đốc Lục thị.
Thư kí đến gõ cửa, khi có sự cho phép của anh, cô thư kí bước vào trên tay là một bó hoa đầy màu sắc rực rỡ.
"Lục tổng, vừa nãy có một cô gái nhờ tôi mang nó đến cho anh." Cô nói.
"Là ai?" Anh hỏi.
"Tôi có hỏi tên nhưng cô ấy chẳng đáp, cứ thế mà quay đi."
Vĩ Phong không nghĩ gì nhiều, chắc là bó hoa từ những vị đối tác đến chúc mừng. Nhưng sao không trực tiếp đến gặp mặt anh như bao người khác. Thông thường những người đến chúc mừng đều muốn được gặp tận mặt và trò chuyện với anh còn nếu không chắc chắn họ sẽ để lại tên công ty và kèm theo vài lời nhắn nhủ nhờ giúp đỡ. Chủ nhân của bó hoa này...có phần kì lạ.
"Cứ để ở đó." Anh đáp lời.
Cô thư kí gật đầu, đặt bó hoa xuống, cúi chào cung kính rồi bước ra ngoài.
Vĩ Phong hơi nghiêng nhẹ đầu mà thư giản, cả ngày hôm nay phải đối mặt với hàng loạt các câu hỏi của phóng viên và các công việc bận rộn khác. Nhưng đổi lại, thành công lần này dường như lớn hơn anh tưởng...và còn êm đềm hơn rất nhiều.
Anh bất giác hướng mắt về bó hoa xinh đẹp được đặt bên góc phòng. Màu sắc và những bông hoa được sắp xếp rất hài hoà, xem ra người tặng hoa rất có thành ý.
Loading...
Nhìn vào những bông hoa tú cầu màu tím nhạt khiến lòng anh bỗng dưng nhớ về một người. Thanh Kì rất thích tú cầu, có một khoảng thời gian dài vì say đắm cô gái này mà Vĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730163/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.