Tiết trời ngày một trở nên lạnh hơn, trong chiếc áo bông tay dài màu kem, Thiên Di nhàn nhã vừa uống trà vừa xem tivi. Không hiểu sao hôm nay cô nổi hứng dậy rất sớm, mới năm giờ sáng mà cô đã xuống nhà.
Tách trà hoa cúc ấm nóng đã uống hết một nữa, món bánh ngọt ngon lành trên bàn cũng đã ăn gần hết. Sống như vầy thật tốt biết bao, cuộc sống là phải hưởng thụ.
Vào lúc sáng sớm như này thì tivi chẳng có gì thú vị, toàn là những bộ phim truyện dài cả trăm tập hay những chương trình thời sự buổi sớm.
Kí ức của Thiên Di chẳng có tiến triển gì mấy, quả thật có đôi lúc cô thấy căn bệnh này của mình thật là phiền phức. Hiện tại cô giống như một người từ quá khứ xuyên không đến tương lai vậy, Thiên Di dường như trở nên lạc hậu về nhiều thứ. Chính vì vậy hôm nay cô quyết định dậy sớm một hôm để dành cả ngày tìm hiểu dân tình thái thế.
Kênh thời sự phát rất nhiều những tin tức liên quan đến chính trị và nền kinh tế thế giới, thật sự có chút nhàm chán. Thông tin mà cô muốn tìm hiểu đến có lẽ là những mẫu thời trang mới nhất và đang được ưa chuộng nhất hiện nay. Đam mê thời trang được cô ấp ủ từ lúc còn đi học nhưng sau khi lấy chồng thì phải gác lại đam mê đó qua một bên, thật sự rất tiếc.
Sáu giờ sáng, Vĩ Phong với bộ vest đen gọn gàng bước xuống lầu, cà vạt đã được thắt ngay ngắn.
Tưởng chừng như Thiên Di vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730138/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.