Chơi được một lát thì trời cũng đã chạng vạng tối, cô bước vào nhà ngồi vào bàn ăn. Giúp việc đã chuẩn bị sẵn bữa tối cho hai người.
Hôm nay Vĩ Phong dùng bữa ở nhà, lại còn ngồi chung một bàn với cô. Quả là chuyện hiếm thấy.
Thiên Di thì chẳng cảm thấy gì kì lạ cả, cô cứ tập trung vào việc chính. Bản thân Thiên Di thấy rằng nếu đã là vợ chồng thì chuyện ngồi ăn chung một bàn là việc thường tình. Nhưng cô đâu ngờ được rằng lúc trước kể cả việc nhìn mặt Thiên Di anh cũng chẳng thèm ngó ngàng tới.
Không khí cũng không quá ngột ngạt và căng thẳng. Mọi chuyện diễn ra rất bình thường, Thiên Di trở nên thoải mái và tùy ý hơn nhiều so với những gì mà anh thường thấy.
"Tuần sau Lục gia sẽ tổ chức tiệc." Anh bỗng nhiên lên tiếng.
Thiên Di đang ăn thì hướng mắt lên nhìn anh. "Thì sao?"
"Đi cùng tôi." Anh trả lời.
"Tại sao tôi phải đi với anh." Thiên Di vẫn còn chưa quen với việc hiện tại mình là Lục thiếu phu nhân. Cô là vợ anh, tất nhiên hai người phải đi chung rồi.
"Tôi bảo cô đi thì cứ đi đi." Vĩ Phong bỏ đĩa xuống, hơi cau mày. Cô trở nên lắm lời như vậy từ khi nào?
Loading...
Tiệc tùng sao? Nghe cũng hay đấy. Bữa giờ cô ở bệnh viện cũng buồn chán đến chết rồi.
"Được thôi, tôi đi với anh." Thiên Di cười cười tỏ ra thích thú.
Nhưng nếu cô nhớ không lầm bà Lâm lúc trước đã kể lại cho cô nghe vụ tai nạn xe lúc trước cũng xảy ra vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730109/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.