"Tình trạng của cô Lâm đã chuyển biến tốt hơn, nội trong hôm nay có thể xuất viện." Bác sĩ kiểm tra một lượt rồi lên tiếng.
Thiên Di bây giờ đang cảm thấy rất vui, cuối cùng cũng đã được xuất viện. Cô có thể đi chơi thoả thích rồi haha.
"Không cần theo dõi thêm sao?" Vĩ Phong hỏi.
Không hiểu vì sao dạo này anh rất hay đến thăm Thiên Di. Công việc ở Lục thị rãnh rỗi quá sao?
"Cơ thể bình phục rất tốt, dường như không để lại di chứng gì. Có điều trong thời gian này đừng làm chuyện gì kích động đến cô ấy là được." Ông ấy ôn tồn dặn dò.
"Tôi có thể đi ngay bây giờ không?" Vẻ mặt cô vô cùng hớn hở. Thiên Di rất rất muốn ra ngoài.
Nhìn biểu cảm vui vẻ của cô. Anh cảm thấy tâm can mình dễ chịu hẳn ra. Lúc trước chẳng bao giờ anh được nhìn thấy bộ mặt này cả.
[...]
Buổi trưa, hôm nay thời tiết có vẻ nóng hơn mọi khi. An Nhiên ngồi cạnh cô với vẻ mặt đờ đẫn.
"An Nhiên mình kể cậu nghe, tối này mình được xuất viện rồi đó!" Cô vui vẻ kể lại cho cô bạn nghe nhưng An Nhiên thì chẳng có vẻ gì chú tâm lắm.
"Ờ vậy à, chúc mừng." Cô nói bằng một chất giọng không mấy hứng thú.
Loading...
Hôm nay An Nhiên bị gì vậy? Cả ngày cứ ngơ ngơ như người mất hồn.
"Sao vậy?" Cô hỏi.
An Nhiên thở dài một hơi rồi đáp. "Hôm qua mình uống nhiều quá nên đầu óc bây giờ cứ quay cuồng."
"Cái gì! Cậu dám đi uống một mình mà không rủ tớ ư?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730107/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.