Một buổi chiều với những tia nắng cuối ngày nhàn nhạt len lỏi qua từng kẽ lá trong khu vườn rộng cả ngàn mét vuông.
Lục phu nhân và cô vừa uống trà vừa trò chuyện. Tuy Thiên Di và chồng không hợp nhau nhưng cô lại rất được lòng mẹ chồng.
"Ta biết Vĩ Phong đối với con có phần lạnh nhạt, cảm ơn con đã chịu đựng được nó tới tận bây giờ." Bà nói với giọng đều đều.
"Đó là chuyện con nên làm mà thưa mẹ." Cô cười cười đáp lời.
"Ta biết con ở đây phải chịu nhiều cực khổ, ta có thứ này muốn giao lại cho con." Bà ấy lấy trong túi ra một tờ giấy rồi đưa cho cô.
Thiên Di cầm lấy, đưa lên đọc một lượt.
"Giấy chuyển nhượng cổ phần? Sao mẹ lại đưa cái này cho con?" Cô tròn mắt ngạc nhiên. Đây là chuyện không thể nào đùa được.
"Ta cũng đã lớn tuổi rồi, giao lại cho con, sau này còn có việc cần đến nó." Bà ấy cười ôn nhu.
"Con...e là con không dám nhận món quà lớn như vậy." Cô đưa lại nó cho Lịch phu nhân.
"Quà của ta, con dám không nhận sao?" Đúng là có quan hệ ruột thịt, anh và cả mẹ đều bá đạo như nhau.
Loading...
Cô đành ậm ừ nhận lấy, kí tên mình vào phần người được chuyển nhượng...
[...]
Phòng làm việc của anh, Văn Nguyên vẫn còn ngồi đó mà than vãn.
"Cậu nói xem có tức không chứ? Văn Nguyên tôi đây xung quanh không biết có bao nhiêu phụ nữ vây quanh mà mẹ lại bắt tôi đi xem mặt một người chẳng quen chẳng biết." Văn Nguyên cao có nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tuoi-muoi-tam/1730098/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.