Tưởng Cầm hơi giật mình ngẩng đầu lên, từ đầu đến cuối Nghiêm Túc đều nhìn về sàn catwalk, nhưng mà lại đưa tay nắm rất chặt, cô có muốn tránh thoát ra, anh ta lại không cho phép.
Không cho phép lúc này cô lại nhớ đến người kia.
Đối diện, ánh đèn flash đang chiếu xuống, cô chỉ rũ tầm mắt không còn bận tâm nữa.
Ánh đèn bốn phía đột nhiên sáng lên, buổi trình diễn đã kết thúc, Nghiêm Túc đứng dậy tự nhiên nắm lấy tay của cô bước lên trên sân khấu, là nhà thiết kế của bộ sưu tập lần này, đương nhiên là Tưởng Cầm trở thành tiêu điểm của cả hội trường. Cô nhẹ nhàng nở nụ cười, cô chỉ phụ trách lên sân khấu chụp ảnh, còn lại đều giao cho Nghiêm Túc và Lâm Trấn.
Tiếp theo đây là tiết mục quan trọng của buổi trình diễn, một đôi giày tự tay Tưởng Cầm thiết kế và chế tác được đặt trong hộp thủy tinh đẩy lên trên sân khấu, đồng thời đây chính là một đôi duy nhất trên toàn cầu, công khai đấu giá, toàn bộ tiền sẽ được quyên góp từ thiện cho trường học ở vùng núi.
Tưởng Cầm yên tĩnh ngồi ở phía dưới, bỏ ra bao nhiêu tiền cô cũng không ngại, yêu thích thì vô giá, chỉ cần người nào đấu giá được nó, thật tâm thích nó là được rồi.
Buổi đấu giá bắt đầu, bất ngờ là trợ lý của Nghiêm Túc cũng giơ bảng lên.
Tưởng Cầm sửng sờ nhìn Nghiêm Túc, anh ta vẫn chú ý sự thay đổi trên sân khấu, làm như là không cảm nhận được cái nhìn chăm chú của cô. Lúc này Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372180/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.