Nhìn bóng lưng chạy trối chết của Vưu Thiên Ái, Cao Dương nở nụ cười nhàn nhạt.
Lúc này, điện thoại di động của anh ta vang lên, nhận lấy, lập tức nghiêm mặt: “Đúng, đã sắp xếp xong xuôi…chuyện chị Ngọc bên kia có chút phiền phức, chỉ cần nhà họ Dương không đổi lời khai, anh vẫn sẽ bị nhốt…Ừ, tôi biết rồi, buổi chiều tôi đi.”
Cúp điện thoại, Cao Dương ăn chút gì đó đơn giản, rồi lên ô tô rời khỏi công ty.
Hẹn luật sư, cùng nhau đi vào trại tạm giam, không chút bất ngờ, chị Ngọc đã chờ sẵn ở đó, nhìn thấy Cao Dương, cô ấy chạy nhanh đến: “Cao Dương…”
“Chị Ngọc, đừng gấp, tôi dẫn theo luật sư đến.”
Cao Dương trấn an Chị Ngọc trước, sau đó thương lượng mấy câu với luật sư, luật sư gật đầu, đi vào gặp con trai của chị Ngọc, hai người thì ngồi bên ngoài chờ.
Chị Ngọc vẫn luôn đứng ngồi không yên, muốn nói gì đó rồi lại thôi
Cuối cùng, xem như đã hạ quyết tâm, bà ta nói với Cao Dương: “Cao Dương, tôi muốn…gặp ông chủ.”
Trong lòng Cao Dương có tính toán, lẳng lặng hỏi lại: “Chị Ngọc, chị gặp ông chủ có chuyện gì không?”
Vành mắt chị Ngọc ửng hồng, cúi thấp đầu xuống, nói: “Có chuyện…tôi muốn nói cho ông chủ…”
“Là chuyện nhà họ Dương uy hiếp chị sao?”
Chị Ngọc kinh hãi, sợ ngẩng đầu: “Làm sao cậu…”
Cao Dương lạnh nhạt trả lời bà ta: “Tổng giám đốc và nhà họ Dương có chút đụng chạm, sẽ liên lụy đến cô Tưởng, để bọn tôi âm thầm tìm thám tử tư giám thị, không ngờ, ngẫu nhiên chụp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372177/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.