Người ở trong xe nhìn thấy là anh thì nhanh chóng dẫm chân phanh lại, nhưng mà lại cứng đờ.
Nhìn thấy cơ thể của anh bị xe đâm vào tung lên, Tưởng Cầm mờ mịt ngẩng đầu lên, ánh mắt dõi theo anh, thẳng cho đến khi anh rơi xuống mặt đất...
Trong cổ họng bị nghẹn đến khó chịu, cô há miệng ra muốn gọi cái gì đó, nhưng lại phát hiện mình không phát ra được bất cứ âm thanh nào.
“Hoành Nghị!"
Hét lên một tiếng, sau đó Dương Vịnh Hy chật vật bước ra từ trong xe, lão đảo nghiêng ngã chạy đến quỳ trên mặt đất, bổ nhào lên trên người của anh: “Hoành Nghị... anh đừng làm em sợ mà... Hoành Nghị, anh tỉnh lại đi.”
Mộ Dung Hoành Nghị giống như là đang ngủ, không hề nhúc nhích.
“Bác sĩ, bác sĩ đâu rồi?” Dương Vịnh Hy hoảng loạn đến nỗi không biết làm sao, cả người đều đang run lẩy bẩy.
Bởi vì nơi xảy ra tai nạn ở cửa bệnh viện, cán cứu thương rất nhanh liền được đưa đến, nhân viên y tế cẩn thận nâng Mộ Dung Hoành Nghị lên đẩy vào trong bệnh viện.
Từ đầu đến cuối Tưởng Cầm giống như là một người ngoài cuộc, tiếng còi cảnh sát từ xa đến gần, cô mới giật mình lại, trên mặt đã sớm bị nước mắt làm ướt đẫm.
Không lâu sau, Dương Vịnh Hy bị cảnh sát dẫn đi ra ngoài, cảm xúc của cô ta trông cực kỳ không ổn định, vẻ mặt cũng là hốt hoảng. Nhưng mà trong một giây nhìn thấy Tưởng Cầm thì đôi mắt trợn tròn lên, hất cảnh sát hai bên ra rồi liền nhào tới.
“Đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372144/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.