Không quan tâm đến ánh mắt kinh ngạc của trưởng bộ phận Tiêu, cô nộp tác phẩm dự thi của mình vào thời khắc cuối cùng, sau đó trở về bộ phận thiết kế.
Bên tai lại vang lên những tiếng thì thầm không cố ý kiềm chế, tất cả đều cho là bởi vì cô bị Vưu Thiên Ái chọc thủng lớp giấy đó, lúc này cô lại càng khinh thường hơn. Tưởng Cầm nằm ở trên bàn, cho dù họ nói cái gì thì cô cũng sẽ không bị ảnh hưởng.
Vưu Thiên Ái nheo mắt lại và nhìn chằm chằm người ở trước mặt, sau khi Tưởng Cầm đưa lại phần thiết kế đó cho cô ta thì liền biến mất hai ngày, rốt cuộc là cô đang suy nghĩ cái gì chứ? Vưu Thiên Ái đột nhiên phát hiện thật ra thì cô ta cũng không hiểu rõ Tưởng Cầm, chuyện này khiến cho cô ta cảm thấy bực bội, không đoán ra được lòng dạ của kẻ thù càng khiến cho người ta ảo não hơn.
Điện thoại di động của Tưởng Cầm vang lên, là Bạch Thương Long gọi đến, nhìn cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại, cô không cần suy nghĩ gì liền trực tiếp cúp máy, tinh thần có chút hỗn loạn, cô tiếp tục nằm sấp ở trên mặt bàn.
Lúc này điện thoại của Vưu Thiên Ái vang lên, cô ta nhận, sau khi nghe thấy âm thanh ở phía đối diện, cô ta hơi sửng sờ một chút: “Bạch Thương Long.”
Cô ta không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình, sau khi xác định là anh ta, kích động đến nỗi gương mặt cũng hơi đỏ bừng. Cô ta đã từng mơ tưởng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1372116/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.