Dần dần, trên trán lấm tấm mồ hôi, Vy Hiên nghiêng đầu, khẽ run rẩy hạ thấp giọng nói: “Không thể nào! Rõ ràng cậu biết, tôi và cậu, cho dù là quan hệ kia cũng không quay lại được rồi!”
“Nói bậy!” Tập Lăng Vũ khẽ gầm một tiếng, tròng mắt rưng rưng nước mắt: “Tôi cũng không cầu xin gì nhiều, chỉ muốn ở cùng với cô... vì cô, tôi có thể từ bỏ bất cứ điều gì! Tôi sẽ không để ý cô yêu ai, cô ở cùng với ai! Như vậy cũng không được sao?”
“Vũ! Đừng nói nữa!” Giọng nói Vy Hiên tựa như sợi dây cung căng chặt, lúc nào cũng có thể đứt: “Cậu muốn nghe lời nói thật sao? Vậy cũng được, tôi nói cho cậu biết!”
Vy Hiên: “Chỉ cần nhìn thấy cậu, suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu tôi vẫn luôn là chuộc tội! Tôi không lo được mất trả giá vì cậu, đối xử tốt với cậu, bảo vệ cậu che chở cậu, coi cậu là người quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, thậm chí nguyện dâng cả sinh mạng cho cậu! Nhưng mà, tôi lại không thể yêu cậu, quan hệ giữa chúng ta đã định là vậy rồi!”
“Vậy cũng đừng yêu nữa!” Anh ta gào thét bên tai cô, khàn giọng nói: “Không có yêu, chúng ta vẫn có thể ở bên nhau mà!”
Vy Hiên: “Đúng vậy, tôi cũng đã từng cho là như vậy, cho dù có phải là yêu hay không yêu, chỉ cần mãi mãi ở bên cậu là được rồi! Nhưng trong cuộc sống của tôi lại xuất hiện một người khác... anh ấy phá vỡ toàn bộ thế giới của tôi, lại tự tay xây dựng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371994/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.