Liên Cẩn Hành giận dữ, khí thế bị đè nén cũng bộc phát ra, lúc này anh hoàn toàn không nghĩ tới hậu quả chỉ muốn hủy diệt ai đó. Anh cắn răng, giọng nói gấp gáp khiến người nghe cảm thấy cực kỳ hung tàn: "Mục tiêu của mày là tao, tao đổi với cô ấy."
"Không được! Anh đi mau!" Vy Hiên cuống lên: "Gã ta muốn giết anh!"
Cô không thể nào chịu nổi chuyện này.
Liên Cẩn Hiên thấy cô sốt ruột vì mình đột nhiên cảm thấy rất thoải mái, cảm thấy bất kể bản thân ra sao cũng đều đang giá.
"Đóng cửa! Đóng cửa lại sau đó bước lên!" Trịnh Lữ gào lên.
Liên Cẩn Hành không do dự, nghe lời gã ta đóng cửa, sau đó khóa lại.
Anh làm xong thì quay đầu lại nói: "Tao đổi với cô ấy."
"Ha ha! Liên Cẩn Hành, bây giờ mày có tư cách bàn điều kiện với tao sao?" Trịnh Lữ lớn tiếng cười nhạo, nòng súng vẫn luôn chĩa vào trán Vy Hiên, đột nhiên gã ta ngừng cười: "Không phải mày thích lo chuyện bao đồng sao? Tốt thôi, hôm nay tao sẽ cho cô ta chết trước mặt mày, thử coi có người nào đến giúp mày không?"
Súng chĩa rất chặt, đạn đã đươc lên nòng, cò súng bất cứ lúc nào cũng sẽ bị kéo lên.
Vy Hiên đột nhiên nhắm mắt lại, không dám nghĩ tới chuyện tiếp theo, cô sợ đến cả người mềm oặt.
Cô thật sự sắp chết rồi sao?
Nhưng cô vẫn còn lời chưa kịp nói với anh, cô không muốn mang theo tiếc nuối rời đi.
Thế là cô đột nhiên mở mắt, lớn tiếng nói với người đàn ông trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371971/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.