Sau khi nhìn chằm chằm Nhiếp Vịnh Nhi một lúc lâu, Tập Lăng Vũ mới nói: "Vậy xuống xe đi."
Anh đẩy cửa bước xuống trước, động tác của Nhiếp Vịnh Nhi rất chậm. Sau khi theo anh xuống xe, cô ta vẫn luôn chậm chạp đi sau anh. Ánh mắt Tập Lăng Vũ quét qua, thấy cô ta bước đi chậm chạp, không thể không phối hợp với tốc độ của cô ta.
Nhiếp Vịnh Nhi bước lên cầu thang, đang chuẩn bị bước vào cửa thì anh vươn tay ra túm lấy cô: “Tôi sẽ không cho cô cơ hội được tha thứ lần thứ hai."
Đây là lời cảnh báo cuối cùng của anh.
Hôm nay, Nhiếp Vịnh Nhi rất không bình thường, không rụt rè, cũng không còn khóc lóc ầm ĩ nữa, cả người dường như không tồn tại, bất kể là anh cảnh báo hay đe dọa, cô ta đều thờ ơ đồng ý, ánh mắt còn không hề tập trung.
Trong lòng còn có những nghi ngờ, nhưng anh không còn thời gian để hỏi thêm nữa, đưa theo cô ta cùng bước vào.
Ánh mắt Nhiếp Vịnh Nhi dần dần thay đổi, tròng mắt bắt đầu giãn ra, biểu cảm cũng thay đổi đáng kể.
Cô ta đột nhiên quay người lại, bước lớn xuống bậc thang.
Tập Lăng Vũ sững sờ và lập tức đuổi theo: “Này! Có chuyện gì với cô vậy?"
Anh đuổi theo và túm cổ tay cô ta. Nhiếp Vịnh Nhi dường như sợ hãi, dùng sức đẩy anh ra, rồi bước đi càng nhanh hơn "Tôi... tôi nghĩ ra tôi vẫn còn có chuyện, tôi muốn rời đi ngay bây giờ!"
"Chết tiệt!" Tập Lăng Vũ cảm thấy hoảng loạn trong ngực, đè nén cơn tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371938/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.