Tuyết Chi xông đến Bắc Minh Hạo như một kẻ điên, sức lực mạnh mẽ của cô khiến cho anh phải loạng choạng.
Cô siết chặt bàn tay của mình lại, đôi bờ má trên khuôn mặt xinh đẹp đã đỏ bừng lên, cả cơ thể cô thì không ngừng run lẩy bẩy, đôi mắt cô thì như bùng ra lửa, cô siết chặt anh lại rồi nói: “Trên đời này, Tiêu Chí Khiêm chính là người duy nhất mà tôi có thể vì anh ấy mà giết người đó. Bắc Minh Hạo, anh nghe cho rõ đây, nếu anh còn đụng đến anh ấy, tôi sẽ giết anh mà không cần tiếc bất kì giá nào, cho dù có phải ngồi tù cả đời, cho dù lúc đó không còn Trương Tuyết Chi nữa, tôi cũng sẽ giết anh.”
Sau đó cô quay người lại kéo cửa ra và biến mất trong tầm mắt của anh.
Bắc Minh Hạo chưa bao giờ bị một người phụ nữ làm cho sốc đến như thế này, anh không sợ lời cảnh báo của cô, nhưng anh cũng chắc chắn cô sẽ nói được làm được! Sự quyết đoán của cô ấy, sự đau lòng của cô ấy, sự hy sinh của cô ấy... tất cả đều vì Tiêu Chí Khiêm! Anh thật không hiểu, tên Tiêu Chí Khiêm đó rốt cuộc là có điểm nào tốt mà cô lại có thể cam tâm tình nguyện vậy chứ!
Nghĩ đến những gì vừa xảy ra trong tòa nhà đó, anh lại lạnh lùng nheo mắt lại.
Tên gia hỏa đó là một kẻ điên không hơn không kém, một tên mất trí tàn nhẫn! Tại sao, Trương Tuyết Chi lại thà chọn một kẻ mất trí còn hơn là đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371722/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.