Bắc Minh Hạo hôn mãnh liệt cô gái chẳng khác nào yêu tinh này như muốn dốc hết ruột gan để trừng phạt cô, hai tay giữ chặt lấy hai vai cô, mười ngón tay như thể sắp găm sâu vào đầu vai cô đến nơi.
Trong chốc lát, đầu lưỡi nếm được vị máu tươi.
Anh chợt nhíu mày nhưng vẫn không buông ra mà còn hôn sâu hơn, ôm chặt cô vào lòng không cho cô thoát được.
Giờ này phút này, suy nghĩ muốn có được người con gái này dâng lên mãnh liệt trong đầu anh, có lẽ anh đã quên mình là ai, có lẽ cũng quên cô là ai, chỉ cần lột trần cô để cô biết rằng mình chẳng khác gì những người phụ nữ khác!
Dục vọng của anh chỉ đến đó mà thôi.
Tuyết Chi cắn lấy môi anh, cắn nát cả đôi môi mà vẫn không chịu hé hàm răng ra, cô trừng lớn đôi mắt xinh đẹp của mình, trong ánh nhìn giận dữ còn chất chứa cả sự oán hận.
Cô hận người đàn ông này! Trước kia từng hận, bây giờ vẫn hận!
Anh có thể thấy được ngọn lửa oán hận đang hừng hực trong đôi mắt đang nhìn anh của cô, nó cuồn cuộn như nham thạch nóng chảy, hận không thể ăn tươi nuốt sống anh.
Bắc Minh Hạo giật mình.
Vì sao lại hận anh cũng chẳng buồn đoán, không những không buông cô ra mà trái lại càng ôm cô chặt hơn, hôn dữ dội hơn…
Tuyết Chi liều mạng giãy dụa, đập vào lưng anh thùm thụp, hai chân đá lung tung, nhưng tất cả đều chẳng làm được gì và người đàn ông trước mặt cô vẫn vững như bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371698/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.