"Lấy vị trí Bí thư thành ủy." Tiêu Chí Khiêm không ngẩng đầu, lạnh nhạt nói: "Làm điều kiện trao đổi."
Trương Hồng Khánh vẻ khó tin nhìn anh: "Cậu có ý gì?"
"Một tháng sau, chức bí thư thành ủy của thành phố A thuộc về ông." Tiêu Chí Khiêm quay lại, khóe môi cong lên: "Con gái của ông thuộc về tôi."
Ngoài ý muốn, Trương Hồng Khánh không hề tức giận, mà nghi ngờ quan sát anh.
Tiêu Chí Khiêm, rốt cuộc anh đang che giấu điều gì?
Mặc kệ là cái gì, ông ta lại biết mục đích của Tiêu Chí Khiêm rất rõ ràng, giọng điệu nhất định phải có được kia tuyệt đối không phải ngông cuồng.
Trương Hồng Khánh xoay người, chắp tay sau lưng thong thả bước đi trong phòng khách, đi về phía góc, cầm kéo lên, tự tay cắt tỉa chậu hoa. Tiêu Chí Khiêm vẫn ngồi yên tĩnh ở đó, cũng không vội có được đáp án của ông ta.
Sau khi cắt tỉa xong, Trương Hồng Khánh mới để kéo xuống, vừa thưởng thức vừa nói: "Con gái của tôi sẽ không gả cho một kẻ vô dụng."
Tiêu Chí Khiêm cười gian xảo, đứng lên, không thèm chào hỏi, trực tiếp mở cửa rời đi.
Trương Hồng Khánh chậm rãi xoay người, nhìn cửa lớn đóng chặt, cúi đầu như có điều suy nghĩ. Lúc này, Tuyết Chi từ trong phòng đi ra: "Ba, Tiêu Chí Khiêm đâu rồi?"
"Đi rồi."
"Bên ngoài vẫn còn mưa, sao ba lại để anh ấy đi chứ!" Tuyết Chi lo lắng, cầm dù chạy ra ngoài.
Thấy con gái lo lắng cho Tiêu Chí Khiêm như vậy, Trương Hồng Khánh cảm thấy đau đầu, cũng không biết quyết định vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-trong-sinh/1371691/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.