Bà Xoan lôi con gái đi thẳng vào trong sân, nhìn thấy cảnh hai vợ chồng Ngọc tay trong tay bình thản ngắm hoa, thưởng trà thì bà ta tức lắm, cơ mà vẫn biết kiềm chế trước cậu hai:
– Cậu hai! Ta có chuyện này muốn nói với con! Con Ngọc nó…
Nhưng cậu hai không để bà Xoan nói hết câu đã lập tức cắt ngang:
– Nếu mẹ con bà đến đây để nói nhảm với tôi thì mời đi về cho! Tôi không rảnh để nghe mấy người lải nhải nói xấu vợ tôi. Vợ tôi có thế nào thì tôi đây tự biết không cần ai phải khoa chân múa tay đâu.
– Cậu hai! Cậu không hiểu nó đâu, nó vì muốn…
– Bà im đi! Nếu không muốn nói chuyện tử tế thì cút khỏi nhà tôi!
Trước sự không màng của Phạm Bách nhưng bà Xoan vẫn cố chấp hơn người không biết thời thế:
– Cậu bị nó bỏ bùa rồi, nó là đứa sống không tình nghĩa, lừa đảo người thân, người mà cậu lúc đầu cưới là Nguyệt chứ không phải nó đâu. Nguyệt nó chịu thiệt thòi qúa nhiều rồi, nó chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về mình, nếu có quá thì cậu cũng nên hiểu cho nó chứ!
– Bà không cần nói nhiều làm gì, đối với tôi nếu có trăm lần cơ hội tôi vẫn tình nguyện để Ngọc bỏ bùa thì sao, tôi nguyện để cô ấy lừa đảo, tôi nguyện làm chồng cô ấy đó, mẹ con bà đã hài lòng chưa?
– Cậu …
– Tôi phải cảm ơn ngày đó mình bị tai nạn nên mới không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-troi-cho/3176422/chuong-27.html