Tại sao người thân của Lâm Tuyết mất mạng vì trò chơi này? Cô chưa từng nói cũng như nhắc đến chỉ để bớt thương nhớ đứa em trai nhỏ của mình. Năm cô 4 tuổi thì gia đình mình chào đón một thành viên mới
Lấy tên Lâm Bạch Long một cái tên đẹp rồng trắng, lúc nhỏ Bạch Long đã luôn thể hiện tính tình hiếu thắng, tính liều mạng khó bỏ các thói quen xấu này làm cậu tiếp xúc với những người không ra gì
Câu nói 'gần mực thì đen gần đèn thì sáng' chưa bao giờ sai cả, Lâm Bạch Long ăn chơi lêu lỏng, phá hoại mọi thứ cậu không vừa mắt, đánh lộn cả ngày nhưng cậu có thế nào cũng là một người thân quan trọng của nhà họ Lâm
Năm cậu 15 tuổi, một hôm buổi tối Bạch Long đã trốn khỏi nhà để gặp bọn khốn nạn đó. Sáng ngày hôm sau, Lâm Tuyết từ trên lầu bước xuống với bộ dạng ngái ngủ, cô bước lại gần bàn ăn gót cho mình một ly nước
Bất giác cô nhìn xung quanh cha mẹ ở đây, anh Hải cũng vậy thế thằng Long đâu? Lâm Tuyết uống xong nước liền lên tiếng hỏi cha đang ngồi ghế đọc báo "Cha à, thằng Bạch Long đâu rồi?"
Ông đang đọc báo nghe cô hỏi thì lên tiếng trong lòng có vẻ rất lo lắng "Cha cũng không biết, mới sáng dậy đã không thấy nó đâu! Thôi con đi học đi!! Năm nhất của đại học không được đi trễ" ông vừa dứt câu thì tiếng chuông cửa vang lên
Cả nhà điều giật mình nhìn ra cửa, Lâm Tuyết thì tròn mắt ngó ra cửa xem khi cha cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/832970/chuong-46.html