Sáng hôm sau. Lâm Tuyết bước ra từ phòng mình, cô ăn mặc rất dịu dàng mọc mạc, là một cái quần jean ôm và một cái áo len màu đen tay áo dài đến cù chỏ, gương mặt chỉ dậm một chút son nhưng xinh đẹp đến lạ thường, mái tóc uốn phía đuôi càng làm cô thêm phần quyến rũ 
Gương mặt suy ngẩm từ từ bước xuống nhà, cô không nghĩ là Hàn Triều Minh sẽ trả lời 'đồng ý' ngay lặp tức như vậy, ít nhất cũng phải kéo thời gian để suy nghĩ thêm 
Lâm Tuyết chậm rãi bước lại ghế so-fa rồi ngồi xuống *thôi thì tính chuyện của anh ấy sao, còn bây giờ...* cô đềm tĩnh lấy điện thoại ra, nhấn nhấn gọi cho Hàn Triều Thanh 
"Alo!! Thanh Thanh à?" Lâm Tuyết vui vẻ khi Triều Thanh bất máy của cô, tự nhiên cái hôm bỏ bạn theo trai cái mất tâm mất tích luôn 
[ Tớ đây!! Tiểu Tuyết gọi tớ có chuyện gì không?] Triều Thanh mệt mõi lên tiếng giọng cô như vừa mới thức dậy 
"Cậu còn ngủ à? Tối qua lại thức đến ba, bốn giờ sáng đúng chứ?" Lâm Tuyết đưa giọng nghi vẫn của mình vào điện thoại 
Lúc này bỏng Hàn Triều Minh bước xuống gương mặt hào hứng khi nhìn thấy cô, cô thì vẫn đang bận nói chuyện với ai đó "thôi được rồi!! Cậu nghỉ đi...không sao đâu, bye bye nha!!" 
Lâm Tuyết cúp máy trong sự thất vọng, bất giác thở dài "Haizz ai sẽ đi cùng tôi đến bệnh đây?" 
Hàn Triều Minh thấy vậy liền nhướng một bên mày lên tiếng hỏi cô "em đến bệnh viện làm gì?" 
Lâm Tuyết nghe thấy giọng nói trầm ấm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/832953/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.