Tại nhà chính của Hàn Triều Minh, đây là ngôi nhà khác với ngôi nhà mà Lâm Tuyết và anh cùng sống, nó có từ khi Lê Trang và Hàn Minh Quốc ly hôn, đây là nơi lúc đó anh và bà sống, đến khi cưới Lâm Tuyết ,anh mới xây ngôi nhà mới 
Lê Trang đang ở trong phòng của mình, bà im lặng,nhìn mình trong gương của bàn trang điểm, mặt bà vừa lo lắng vừa hồi hộp và cũng sợ hãi. Có thể do ngày mai là bà gặp Hàn Minh Quốc, bà không muốn thấy gương mặt đó! Một con người làm bà đau khổ, tổn thương nhưng cũng là người mà bà yêu 
"Hazz..." bà thở dài chán nẳn,Lê Trang muốn quên đi quá khứ bên ông nhưng không thể, càng muốn quên thì lại càng nhớ, nhất là sống chung với Hàn Triều Minh, có thể nói Triều Minh là tình yêu mà bà dành cho ông nhưng có lẻ thứ tình cảm đó cũng chính là tìm cảm mà ông không bao giờ thấy... 
"Cốc...cốc!!" Tiếng gõ cửa phòng bà vang lên, âm thanh này cắt ngang dòng suy nghĩ và không gia tĩnh lặng mà bà muốn, nên Lê Trang có hơi nhăn mặt, bà đã nói với người làm là không được làm phiền bà vào giờ này 
*Gì đây? Không tuân theo lời mình à? Phải nhìn mặt con người to gan lớn mật này mới được...* nghĩ ngợi một lúc bà mới đứng dậy ra mở cửa 
"Cạch..." 
"Phu nhân, tôi xin lỗi..."đứng trước mặt bà bây giờ là một cô người hầu, mặt mày sợ hãi cúi người xuống nói xin lỗi bà đủ thứ 
"Tôi biết không nên làm trái lời phu nhân nhưng mà có người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/832946/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.