Tại bênh viện cao cấp nhất của thành phố, Hàn Triều Minh đang ngồi đợi Lâm Tuyết ở trước phòng cấp cứu 
"Anh Minh!! Tiểu Tuyết...Cậu ấy sao rồi?" Hàn Triều Thanh hớt ha hớt hải chạy lại chỗ anh, gương mặt cô hiện rõ sự lo lắng rặn hỏi anh, sau đó mọi người cũng chạy đến bao gồm : Lê Trang, Lâm Hải, Lý Vân và Trần Tuấn 
"..." Hàn Triều Minh không trả lời Triều Thanh mà anh chỉ im lặng, trông anh bây giờ rất mệt mỏi,đầu của anh gục xuống, đôi mắt đẹp đẻ ấy vô thức mà nhấm lại 
"Em gái tôi bị gì rồi?...CẬU MAU NÓI ĐI!!!" Lâm Hải bước lại chỗ mà Hàn Triều Minh đang ngồi, chậm rãi hỏi anh, thấy anh không trả lời thì liền kích động nắm lấy cổ áo anh la lớn 
"..." Hàn Triều Minh lại không trả lời,đôi mắt vẫn nhấm lại, anh vừa đẩy tay của Lâm Hải ra vừa lắc đầu, thấy Lâm Hải không chịu buông tay Lý Vân liền chạy lại ôm anh "từ từ mình giải quyết, có được không anh?" 
"Triều Minh....Lâm Tuyết?" Lê Trang thấy anh lắc đầu, bà run gãi nước mắt cũng đã rơi giọng nói thì đứng quảng, nhìn bà thực sự rất hoản loạn * là tại mình...nếu Lâm Tuyết không đi với mình thì bây giờ con bé cũng đâu phải nhập viện như thế này* 
"ANH NÓI ĐI!!!...CẬU ẤY BỊ GÌ RỒI?" Hàn Triều Thanh kích động la lớn vì trong lòng của cô thì như lửa đốt mà anh lại còn không chịu trả lời cho rõ ràng,nước mắt cô cũng vô thức mà rơi, cảnh tượng làm cho Trần Tuấn rất đau, không kiềm được nữa anh chạy lại ôm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/832944/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.