*Thế là sao? Tại sao Hàn Triều Minh lại làm vậy? Vì mình à...* 
*12 giờ trưa rồi, anh ta có chịu về không đấy? Còn giải thích cho mình nữa chứ?* Lâm Tuyết khó chịu mắn thầm Hàn Triều Minh 
.......... 
*Lâu quá đi!!,Hả? Tiếng xe...mới nhắt có liền,anh ta linh thật!!* Nghe thấy tiếng xe Lâm Tuyết liền đứng dậy bước ra cửa 
Hàn Triều Minh từ trong xe bước ra,dáng vẻ thanh cao, gương mặt không một khuyết điểm, mái tóc vuốt lên làm sáng gương mặt ấy ,anh làm cho Lâm Tuyết điêu đứng 
Anh mở cửa cổng bước vào, liền thấy cô đứng đấy nhìn anh không chốp mắt, Hàn Triều Minh cười nhẹ lên tiếng 
"Em định nhìn tôi đến khi nào?" 
"Hả??...cái gì? Tôi...tôi đâu có nhìn anh đâu" Hàn triều Minh làm cô giật mình ,ngộ ra mình đang ngắm trai một cách lộ liễu 
"Em chắc là không nhìn tôi chứ?" Anh chồn người về phim Lâm Tuyết, mắt nhìn cô không rời 
"Anh...Anh muốn làm gì?" Lâm Tuyết sợ hãi nhấm tiệp mắt 
"Sếp!!! Xin lỗi vì cắt ngang nhưng mà...Hồ sơ này phải ký gắp ạ!" Ngọc Anh vừa nói vừa cúi người xuống hai tay đưa tập hồ sơ 
"Um" Hàn Triều Minh thẳng người lên đưa tay lấy tập hồ sơ, Ngọc Anh cũng ngước người dậy 
"Wow!! Chị đẹp thật đấy" Lâm Tuyết mở to mắt nói khi nhìn thấy gương mặt trưởng thành , quyên rũ và xinh đẹp của Ngọc Anh 
"Ơ...Cảm ơn phu nhân" Ngọc Anh đơ một lúc nhưng vẫn cười rồi cúi xuống cảm ơn Lâm Tuyết 
"Chị không cần vậy đâ.." chưa kịp nói hết thì 
"Đây!!Cô về đi" Hàn Minh cắt ngang câu nói của cô,anh đưa hồ sơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tren-danh-nghia/250434/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.