- Tôi… tôi có làm gì đâu. 
Diệp Tiểu Manh lúc này tâm trạng rất tốt, đôi mắt xoay tròn, nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của George nhìn mình, biết anh nhất định rất tò mò hôm nay mình có được trúng tuyển hay không, lại cứ không chủ động nói với anh, trái lại ngẩng đầu lên. 
- Hôm nay anh rảnh như vậy, chạy đến… đón tôi? 
Trước cửa đậu chiếc xe thể thao Lamborghini mà George đi rêu rao, thấp thoáng trong cửa xe là bóng dáng vệ sĩ thân cận Rousseau của George. 
George có chút không tự nhiên nhếch miệng, đôi mắt nhạt màu nhìn ra chỗ khác. 
- Tôi mới không có thời gian đến đón cô, đúng lúc công ty vừa họp xong, tiện đường, tôi qua đây chuẩn bị ăn cơm trưa, đúng lúc nhìn thấy cô đi ra. 
- Ồ, đúng lúc quá. 
Diệp Tiểu Manh xoay chuyển con ngươi. 
- Đúng là trùng hợp ghê, nhưng theo như tôi biết, công ty của anh hình như không phải ở đây, lại có một người chạy xa như vậy ăn cơm trưa, anh đúng là một tên tham ăn đó. 
Chậc, thứ kiêu ngạo, cố ý đến đón mình, lại không chịu thừa nhận. 
George nhíu chặt hai đường lông mày. 
- Bổn thiếu gia là hiểu rõ bản thân thế đấy, Diệp Tiểu Bao, cô lo nhiều chuyện quá rồi đó. 
- Anh mới gọi là Diệp Tiểu Bao đó. 
Diệp Tiểu Manh không phục trợn mắt, cái tên tóc vàng mắt xanh này, rõ ràng là ngấp nghé mỹ thực Hoa Hoa đã lâu, sau khi xem Ẩm thực Hoa Hạ, không biết sao lại tìm được điểm chung giữa tiểu long bao và mình, đặt cho cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1763095/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.