Đường Lạc Lạc cắn môi, đúng rồi, những hình ảnh này như một trò cười, từ đầu đến cuối đều không có quyền lên tiếng, bây giờ Đường Phù Dung quay về rồi, không chỉ hất nước dơ lên người cô, nói cô bắt cóc chị ấy, còn muốn đổi lại với mình… 
Đổi lại? Đúng thật là lời nói hoang đường vô sỉ nhất mà Đường Lạc Lạc từng nghe, khó bề tưởng tượng, luận điệu vô sỉ này, lại thốt ra từ miệng ba mẹ cô. 
Đúng là muốn leo lên chức vị cao ở Mặc gia, liền không lo gì nữa. 
Nhưng bây giờ, Đường Lạc Lạc gấp gáp chuẩn bị trèo cao, ba mẹ cũng một mặt chỉ trích mình, Mặc gia mình thực sự không ở được lâu nữa, tuy Mặc lão gia đối với mình rất tốt, nhưng… chuyện này đoán chừng đã truyền ra ngoài rồi, mình không biết nên dựa vào lập trường gì để tiếp tục ở lại Mặc gia, có lẽ ba mẹ nói đúng, chức vụ bà Mặc này, căn bản không thuộc về mình. 
Thần sắc Đường Lạc Lạc âm u, đây có lẽ là hạnh phúc trộm về được thôi? 
Tốt đẹp cách mấy, cũng không thật sự thuộc về mình. 
Là bèo không rễ, cát trên thành trì, gió vừa thổi, liền tan thành mây khói. 
Vì từ lúc bắt đầu khi cuốn vào trò lừa bịp này, do bản thân không có sức lực, dứt khoát xong xuôi từ chối lời yêu cầu của Đường gia, do bản thân cũng là đồng bọn, đồng bọn lừa gạt Mặc Thiệu Đình, lừa gạt Mặc gia. 
- Lạc Lạc, cậu đừng nhất thiết nghĩ như vậy. 
Diệp Tiểu Manh đau lòng nắm lấy bàn tay nhỏ của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1763091/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.