Và đồng thời, trong căn phòng tổng thống của khách sạn, Lâm Uyển Du mặc một áo choàng tắm màu trắng, đang thầm thì với Mặc Tây Thành.
- Đều chuẩn bị xong chưa? Tin nhắn gửi chưa, có phải Thiệu Đình lập tức sẽ lên đây không?
Mặc Tây Thành bị Lâm Uyển Du thúc giục đến có chút bực mình, đưa cho Lâm Uyển Du một bình xịt nhỏ.
- Đều chuẩn bị xong rồi, cô lấy cái này đi, đợi anh tôi vào đầy liền tìm cơ hội phun một ít trong phòng, có thể khiến người ta thần trí không tỉnh táo, đến lúc đó thì xem cô rồi. Tôi cũng chỉ có thể giúp cô đến đây thôi.
Lâm Uyển Du nhận lấy chiếc bình xịt trong tay Mặc Tây Thành, có chút không vui bĩu môi.
- Thần trí không tỉnh táo thì có tác dụng gì, thứ tôi muốn là Thiệu Đình… sao cậu không dứt khoát giải quyết dùng – tình dược cái gì đó?
- Loại thuốc đó mùi vị đều rất nồng.
Mặc Tây Thành cau mày.
- Anh tôi là một người rất nhạy bén, nếu như đối với loại thuốc đó không chút phòng bị, lúc này sớm đã trai gái song toàn rồi, loại thuốc này có thể khiến anh ấy mê man, không màu không mùi, cơ hội đã cho cô rồi, nếu cái gì cũng không được, tôi khuyên cô vẫn là sớm từ bỏ đi.
Nói xong, Mặc Tây Thành liếc Lâm Uyển Du một cái, quay đầu đi ra phía ngoài phòng.
Lâm Uyển Du tức giận đến nỗi trợn mắt ở phía sau lưng Mặc Tây Thành, cầm chiếc bình xịt trong tay, lộ ra một nụ cười đắc ý.
Quang minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1763077/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.