61104.
Mặc Thiệu Đình ăn xong cơm tối, lại đi lại trong vườn hoá rất lâu, tuy rằng rất muốn để Đường Lạc Lạc tự sinh tự diệt, cảm nhận một chút khi không có sự yêu thương của anh cuộc đời sẽ ảm đạm thế nào, cuối cùng trong lúc màn đêm buông xuống, nhẹ nhàng đi đến mép cửa phòng ngủ, đẩy cửa ra.
Đã mười hai giờ hơn rồi, phòng ngủ còn sáng đèn, máy tính vẫn còn đang mở, Đường Lạc Lạc nằm dài trên bàn, mà đã ngủ thiếp đi.
Lông mi cô đặc biệt dài và cong, hô hấp đều đặn, theo hơi thở chiếc mũi nhỏ sẽ nhè nhẹ sụt sịt một cái, dáng vẻ lúc ngủ vô cùng xinh đẹp.
Mặc Thiệu Đình nhìn bộ dạng cực kì mệt mỏi của cô, không nhẫn tâm đánh thức cô, nhẹ nhàng đi đến sau lưng cô, cởi chiếc áo khoác đắp lên người cô, trong lòng không kiềm được có chút lo lắng.
Nha đầu này ngốc như thế thích gây hoạ như thế, không có mình, cô làm sao ứng phó tuần tiếp theo đây…
Lúc quay về, không biết sẽ vui sướng thế nào đây.
Nghĩ đến dây, Mặc Thiệu Đình không nhịn được ghé sát người xuống, nhẹ nhàng hôn một cái vào má Đường Lạc Lạc, má cô mềm mềm, xúc cảm cực tốt, Mặc Thiệu Đình dùng mép môi vuốt nhẹ trên má Đường Lạc Lạc, cảm thấy bản thân thực sự rơi vào một cuộc tình đơn phương.
Đường Lạc Lạc vô lương tâm, ngay cả anh sắp rời đi cũng không chút động lòng, nhưng anh lại cứ không an tâm sự an nguy của cô đến thế.
Có lẽ, đây là yêu chăng.
Không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1763051/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.