Nha đầu đáng chết, ỷ có bệ đỡ là cậu chủ Mặc, dám vô pháp vô thiên rồi, hứ, nhịn trước rồi tính, sau này còn có cơ hội từ từ hành hạ cô ta.
Mặc Tây Thành thấy Đường Lạc Lạc trêu ngươi Vương Bác, híp mắt nhịn cười không được, cậu ta còn tưởng nha đầu này là con thỏ trắng ngốc nghếch nữa chứ! Nhưng xem ra, con thỏ trắng này đúng là có trắng, nhưng mà cũng có chút ranh ma đó.
Vừa đủ chuẩn, công điểm.
Cậu phát hiện Đường Lạc Lạc đúng là cô gái rất thú vị, mỗi lần gặp mặt, đều để cậu ta phát hiện ra thứ gì đó khác lạ.
- Nếu đã vậy thì...
Đường Lạc Lạc không hề có ý cứ thế mà tha cho Vương Bác:
- Bây giờ mọi người đều ăn cơm rồi, vậy Vương bộ trưởng có thể nào trả lại tiền cơm lần trước và tiền cơm lần này cho tôi hay không?
Nói xong đưa tay, xèo bàn tay trắng như tuyết ra.
Vương Bác dường như xấu hổ đến muốn đụng tường, ông ta âm thầm gây khó dễ cho Đường Lạc Lạc, nghĩ rằng mấy trò cỏn con này chả gây hại gì, cũng không bị phát hiện, nhưng không ngờ trước mặt cậu chủ Mặc, Đường Lạc Lạc không che giấu gì mà nói huỵt toẹt ra, khiến ông ta không biết sao làm người luôn, sau này cậu chủ Mặc xem ông là cái gai trong mắt, thì sao ông có thể tiếp tục sống trong công ty được chứ?
- Lập tức đưa cô, lập tức đưa cô.
Vương Bác nghiến răng, nhưng ngặt nổi phải giữ nụ cười trên mặt, lục lọi trong túi một hồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-the-than-cua-tong-tai/1762992/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.