" Con nít như cô thì có gì mà tốt chứ!"Cứ mỗi lần nghĩ đến câu nói đó cô lai cảm thấy không hề dễ chịu chút nào.
- Cô... đang ghen sao!?
Cúi đầu nhìn người con gái chỉ cao đến ngực mình, Lãnh Thiên Duệ ánh mắt híp lại, nguy hiểm nhìn cô.
- Tôi không có.
Nhìn Lãnh Thiên Duệ từng bước tới gần, Gia Linh trong lòng có chút sợ hãi lui về phía sau, lại không biết rằng biển lớn đang chờ cô rơi xuống.
- Á á á á á.... ....
Nhìn thân thể cô chìm dần trong dòng nước biển lạnh buốt, Lãnh Thiên Duệ không chút do dự liền nhảy xuống.
' Chết tiệt! Cô không biết bơi. Hắn vốn dĩ chỉ muốn trêu đùa cô một chút cũng không cố ý làm cô ngã xuống biển, người con gái này lúc nào cũng làm cho người khác lo lắng là sao.'
Ý thức ngày một mơ hồ cuối cùng cũng không còn sức lực để giãy giụa nữa tuy ý để cho thân thể mình chìm xuống. Trong mơ mơ màng màng cô dường như nghe thấy ai đó gọi tên mình, tiếp đó là một cái ôm ấm áp phủ lên thân hình lãnh lẽo của cô.
Là ai? Throng lòng âm thầm suy nghĩ nhưng ý thức của cô đã dần tan rã chỉ biết cánh tay kia thật sự rất quen thuộc.
Lúc Gia Linh tỉnh dậy đã là trời tối. Trong căn phòng rộng lớn cũng chỉ có một mình cô, vội lê thân thể suy nhược bước xuống giường. Đúng lúc này lại có tiếng bước chân tiến vào.
- Tiểu thư cô tỉnh rồi sao? Cô vẫn ổn chứ!
- Ùm! Tôi ổn mà cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-cua-tong-giam-doc-ba-dao/51248/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.