Khả Hân quả thực là một cô gái chững chạc và quyến rủ, Gia Linh tự nhận mình không bằng cô ta.
Lúc trước Thên Duệ quen cô ta hẳn cũng là vì lí do này.
- Triệu tiểu thư.
Một người đàn ông mặt tây trang vẻ mặt đầy cung kính cúi chào Triệu Khả Hân rồi đưa cho cô ta một tập hồ sơ. Hẳn là đã xảy ra chuyện quan trọng gì đó mà sau khi người đàn ông đó đi khỏi thì Triệu Khả Hân cũng chào từ biệt.
- Thật ngại quá, tôi có việc gấp phải đi trước, hẹn hôm khác gặp lại!
Triệu Khả Hân đã đi khỏi ánh mắt của Lý Ngạo Thiên và Lãnh Thiên Duệ vẫn không ngừng ở không trung giao nhau, không khí bỗng chốc ngập tràn mùi thuốc súng.
- Tôi và cô ấy chỉ là bạn!
Câu này là lãnh Thiên Duệ nói với Lý Ngạo Thiên nhưng ánh mắt thủy chung vẫn đặt trên người cô không thay đổi
- Thực sự chỉ là bạn thôi sao? Theo tôi thấy thì không hẳn là như vậy đâu, hay là giữa anh và cô ta có cái gì mờ ám không muốn cho người ta biết ví dụ như tình nhân chẳng hạn... thường có câu tình cũ không rủ cũng tới. Chậc, Cái này chỉ là tôi nói đùa thôi, nhưng nếu là thật thì ngày mai các tờ báo lá cải sẽ bán chạy lắm đây.
Vẻ phóng túng và cợt nhả của Lý Ngạo Thiên khiến anh muốn cho hắn một đấm vào mặt hắn. Lời nói của hắn tưởng chừng như vô ý tứ nhưng lại cố tình đâm trúng chỗ đau của người khác.
Nếu hôm nay người đứng ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-cua-tong-giam-doc-ba-dao/1823938/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.