Bar color
Âu Thiên Lãnh vẫn một khuôn mặt lạnh, tay thì cầm ly rượu uống không ngừng nghỉ
" Cơn gió nào gọi chúng tôi ra đây vậy " Hàn Thiên giọng giễu cợt nói
" Không ở cùng mỹ nhân sao, ra đây làm gì? " Lục Gia Vinh nói tiếp lời
Âu Thiên Lãnh mặc hai người kia nói còn hắn thì uống rượu, hắn đang nghĩ về cô, đã tối rồi cô đi đâu chứ lỡ cô có chuyện gì thì sao
Lúc này A Vĩnh bước vào gật đầu với hai người kia
" Lão đại vẫn không tìm được " A Vĩnh cúi đầu nói
* xỏang * ly rượu trên tay hắn rơi xuống đất bể tan nát âm thanh chói tai
" Vô dụng, tìm cho tôi dù lật tung cả thành phố B này cũng phải tìm cho ra "
" Rõ lão đại " A Vĩnh cung kính nói sau đó rời đi
Hai người bạn hắn cũng dám nói lời nào, chỉ im lặng nhìn hắn uống rượu hết ly này đến ly khác, yêu vào khổ thế à, bọn hắn nhất định sẽ không yêu.
____________________
Một tuần sau
Đã một tuần trôi qua Hạ Bối Bối cứ vậy mà bỏ hắn, Âu Thiên Lãnh đã lật tung cả thành phố B cũng không tìm được cô, ban ngày thì hắn mang bộ mặt lạnh lùng đến công ty khiến ai cũng phải sợ, đêm thì lao đầu vào rượu miệng cứ lẩm bẩm
" Bối Bối anh sai rồi về với anh đi "
" Bà xã anh rất nhớ em "
" Bà xã em đang ở đâu "
Hắn về đến phòng mình lại nhớ đến cô, cùng cô vui vẻ, nhớ những lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con/203882/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.