Một năm sau
Đúng là thời gian không đợi chờ một ai, chỉ có Âu Thiên Lãnh hắn luôn luôn chờ cô. Đã một năm rồi thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đối với hắn mà nói là quá dài vì không có cô mọi thứ đều vô nghĩa với hắn, ngày ngày chỉ lao đầu vào công việc, đêm xuống thì ở bệnh viện với cô và con, tính hắn vốn đã lạnh lùng giờ còn lạnh hơn trước hắn không cho một người phụ nữ nào tiếp cận mình dù chỉ đứng cạnh.
Những lúc không có ông bà Hạ thì hắn bế Tiểu Thần đến tập đoàn cùng hắn, tiểu Thần cũng đã được 1 tuổi ngày càng khấu khỉnh.
" Bà xã anh đi làm tối sẽ về với em " hắn hôn lên môi cô
Hắn vừa đi ra ngoài thì ngón tay cô khẽ cử động, Hạ Bối Bối đều nghe hết những lời hắn nói với cô, nhưng cô không tài nào mở mắt được. Cô cũng rất nhớ hắn và cả con cô nữa.
Đến tối Âu Thiên Lãnh quay về, hắn cở áo khoác ra xoăn tay áo lên lấy nước ấm lau người và thay đồ mới cho cô xong rồi hắn lại ngồi cạnh nắm tay cô
" Bà xã anh rất nhớ em, thật sự rất nhớ em "
" Bà xã anh xin em tỉnh lại được không? "
" Bà xã em đã ngủ một năm rồi anh sắp chịu không được nữa, anh và con không thể sống mà không có em "
Hắn úp mặt vào tay cô nước mắt cũng vì thế mà rơi ướt cả bàn tay cô, bất giác tay cô cử động khóe mắt cô cũng rơi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con/1300220/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.