Trong không khí căn phòng nhỏ của giám thị là những tiếng chữi rũa, người đàn ông hung hãn suồn sã không ngừng mặc kệ người con gái đứng trước mặt vẫn thờ ơ, không để ý đến
" Chú xem, chú có giống một bé cẩu không nhìn rất đáng yêu"
Trình Vân lấy ra trong túi một cái gương đưa đến trước mặt ông ta, giọng nói vừa trêu chọc vừa giễu cợt, ánh mắt tinh ranh về phía ông ta không tia sóng gợn chỉ thấy một mặt đầy sự tức giận
" Mày.. Mày dám đem tao ra so sánh với chó, mày không muốn sống rồi phải không. Tao nói cho mày biết chỉ cần tao rút súng gϊếŧ mày tại chổ thì không có thằng nào dám cản"
Giận quá hóa điên, hung tàn rút cây súng để bên hông ra chỉa thẳng về phía cô.
" Loại cặn bã như ông chỉ có như vậy thôi sao, con người ông tôi thấy sống cũng uổng"
Nhìn vào cây súng trước mắt cô không có gì để sợ hãi, ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn ông ta.... Một con người tầm thường, sống cũng một cuộc sống tầm thường mà cái tầm thường này của ông ta còn thua một con súc vật
" Nếu mày đã muốn chết, tao cho mày về với tổ tiên"
Trước lời nói mỉa mai đó sự bình tĩnh trong lòng ông gần như vượt giới hạn, cây súng trên tay cầm càng chắc nịch hơn, cô nữ sinh bên cạnh thấy vậy liền nở nụ cười thỏa mãn
Nhưng...
Chưa kịp bóp còi ông ta đã bị một viên đạn bạc găm vào bên hông bụng, cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430448/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.