Sau khi chuẩn bị đầy đủ, cô bịn rịn ôm lấy cánh tay anh không rời, mặc kệ là ở chổ đông người cô vẫn tự nhiên mà ôm chằm lấy cánh tay săn chắc của anh không rời
Tần Liên hôm nay đáng lẽ sẽ bay qua Hà Lan để nhận phần học bổng nhưng lại nghe trộm được cô bạn của cô Trình Vân sẽ ở lại Vương Gia chơi hai tháng, học bổng, bổng học gì đó cô nàng đều vứt sang một bên
Vũ Thành sau khi do dự một hồi lâu mới rời khỏi Vương Gia, lúc anh đi nhìn thấy ánh mắt lưu luyến đó anh thật sự chỉ muốn bay đến ôm cô vào lòng, đưa cô theo cùng nhưng chức trách công việc anh lại không thể, đành uất ức để cô lại Vương Gia
Dù sao ở đó vẫn là nơi an toàn cho cô, cô còn có Tần Liên để trò chuỵên, Vũ Thành lại càng cảm thấy an tâm
" Hai tháng nay con phiền mọi người rồi"
" Phiền gì chứ, cậu cứ đây là nhà mình, không phải nói muốn một lần qua nhà tớ sao"
Tần Liên biết cô bạn thân thương trước mặt cô đang rất sầu bi, bịn rịn phải chia xa người tình hai tháng, phải nói cảm xúc kia rất đáng thương làm sao
Ánh mắt Trình Vân vẫn nhìn về hướng ngoài cổng xa xa từ lúc anh rời khỏi cô cũng không rời mắt đi chổ khác, anh đi công việc lần này đến hai tháng, thời gian này cô sẽ rất nhớ anh, hai tháng này không còn ai để cô ôm ngủ vào buổi tối, thật sự mà nói từ '
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430443/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.