Chương trước
Chương sau
Trình Vân cười cười với Vũ Thành sau đó liền cùng Tần Liên đi đến cạnh Lãnh Minh An và Tần Nhi , vốn dĩ sẽ do hai người đàn ông kia đến cùng nhưng lại có việc đột xuất nên chỉ có mỗi những người phụ nữ đến tham dự

Vũ Thành lạnh nhạt đứng một gốc cạnh Lãnh Minh và Tống Hiểu Phàm đàm phán chuyện gì đó trông rất tập trung , Trình Vân nhìn được dáng vẻ này của anh có chút lạ mắt rất ra dáng của một ông chủ tập đoàn lớn

Thì từ đâu một người phụ nữ đằng xa đi đến trông có vẻ như muốn tiếp cận ba người đàn ông phía trước , đúng là mắt để trên trời hay để dưới đất mà không biết thứ không nên đụng đã đụng , thứ không nên đến cũng đã đến

Có gan to đấy !

" Đây không phải Vũ Tổng sao ''

Lâm Tố My mang vẻ đẹp quyến rũ đi đến trên tay là ly rượu vang đỏ lại dùng ánh mắt đầy gợi cảm đi đến nhưng đâu có biết được sắc khí của hai người đàn ông kia dần đã trở nên u ám đi

Tốn Hiểu Phàm chán ghét bỏ ly rượu xuống bàn bên cạnh rồi nhanh chóng đi về phía sofa cùng Lãnh Minh

Còn về phía Vũ Thành cũng chán ghét mà đi cùng nhưng đâu biết anh chính là con mồi mà Lâm Tố My muốn tiếp cận nên chỉ bước vài bước cánh tay Vũ Thành đã bị cô kéo lấy lại

" Sao Vũ Tổng vô tình vậy , Lâm Gia ít gì cũng đã là đối tác hợp tác với Vũ Thị chúng ta sớm muộn cũng quen biết nhau ''

Lâm Tố My cao ngạo mà nói nhưng sớm đã không để ý ánh mắt yêu nghiệt phát ra từ Vũ Thành

Những người xung quanh đã liền dập tắc nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt , họ sớm biết sắp tới đây không còn vui vẻ nữa rồi

Từ trước đến nay ai mà chẳng biết Vũ Thành là người đáng sợ đến cỡ nào , Vũ Thành ưa sạch sẽ rất ghét việc người khác đụng chạm vào

Những kẻ đụng vào mấy con người như Vũ Thành sớm biết được kết cục , đằng này còn là phụ nữ thứ mà anh xem như cỏ rác

Trình Vân ngồi đằng xa thấy được cảnh này sắc mặt vẫn bình thường không thái độ gì rõ ràng nhưng mà ánh mắt liền trở nên tò mò không biết Vũ Thành sẽ như thế nào với việc làm không biết hậu quả kia của Lâm Tố My khi chạm phải người không nên chạm

" Này Vân , cậu còn ngồi yên ăn ngon thế sao ''

Tần Liên dù người ngoài thấy cũng đã bất mãn thay vậy mà xoay sang chỉ thấy được một vẻ hưởng thức trà vị của Trình Vân

" Cậu làm gì vội ngồi xem kịch hay đi , giờ chưa tới mình xen vào đâu ''

Trình Vân vô tội nhún vai

Vũ Thành xoay sang quăng cho Lâm Tố My ánh mắt sắc lạnh làm cô có chút rợn người , đây là lần đầu tiên chứng kiến được một cái ánh mắt có thể áp bức người khác như thế này

Nhưng như vậy thì sao càng làm Lâm Tố My hứng thú thêm , người như vậy mới xứng với một thiên kim như cô chứ

" Anh sao thế nhỉ , lại chẳng nói gì hay là anh nhìn tôi đến ngây ngốc rồi sao ''

Lâm Tố My nói trông sự hãnh diện, đâu nào để ý thần sắc u ám của Vũ Thành , nếu đây không phải anh nể mặt Lãnh Minh một chút sớm đã bẻ gãy cổ Lâm Tố My này rồi

Mà cô ta đâu nào biết một lần nữa cao hứng ôm chặt lấy cánh tay của anh , lợi dụng vòng một căng tròn mà nhẹ nhẹ cạ cạ vào người anh , quyến rũ vô cùng

Vũ Thành cảm nhận ra dường như đã vượt qua giới hạn nhưng chưa kịp xuống tay đã nhìn thấy một con dao ghim thẳng vào cánh tay phải của Lâm Tố My

Nhìn theo hướng đã nhìn thấy Trình Vân đi đến mang theo một ly rượu đỏ , ánh mắt Vũ Thành thấy cô cầm ly rượu liền từ hung hãn trở nên uy nghiêm như trách mắng

" Cô là ai ... nít ranh mày dám ''

Lâm Tố My đau đớn rút cây dao ra khỏi tay của mình , máu dần dần tuôn xuống cánh tay ,cảnh tượng này làm cho mấy người xung quanh một phen hú vía cứ tưởng là Vũ Thành tay nhưng nhìn lại thì là một người phụ nữ

" Là ai không quan trọng , quan trọng là cô dám đụng vào người không nên đụng ''

Trình Vân đi đến nắm chặt lấy cánh tay của anh nhưng có chút gì đó không đúng , bàn tay kia sớm đã choàng qua eo kia liền nhanh nhạy nhéo anh một cái

" Trêu hoa ghẹo bướm ''

Trình Vân nói nhỏ vào lỗ tai của anh , đúng là với vẻ đẹp thu hút người của Vũ Thành sớm phải bảo tồn không nên để lọt ra ngoài nếu không có thể rất nhiều con mồi đến săn chẳng hạn như hôm nay

" Chỉ là một Vũ Gia nho nhỏ mà có thể xem trời bằng vung sao , để xem Lâm Gia rút vốn rồi anh sẽ như thế nào ''

Lâm Tố My đau đớn nhưng vẫn cao ngạo ngẩng đầu nhìn cặp nam nữ trước mặt đã sớm không để vào mắt , hừ , để xem hai người còn hạnh phúc đến khi nào , đợi Lâm Gia rút vốn Vũ Gia sẽ như thế nào

Cho các người biết thế nào là trời cao đất dày , thế nào là lễ độ khi làm tổn thương Lâm Tố My

Mặc dù đau đớn nhưng vẫn ngạo mạn đứng thẳng mang ánh mắt đầy bất mãn đi thẳng ra khỏi cửa rời khỏi , Vũ Gia sao ?

Nếu Lâm Tố My không có được người đàn ông này thì phá hoại , phá hoại rồi để xem Vũ Thành anh ta còn dám hóng hách , ngang tàn hay không

Hay phải đợi ngày Vũ Gia bại sản mới đến Lâm Gia quỳ lại xin tha , xin Lâm Tố My giúp đỡ

Trình Vân buồn chán liền ngang ngược kéo Vũ Thành rời khỏi , tuy ham vui nhưng mà cái kiểu không khí này quả thật không ngửi nổi

Huống hồ chi với thân phận Vũ Thành đối với mấy buổi tiệc này sự có mặt của anh , lại rất có lợi cho những danh nhân muốn tăng cao tên tuổi của bản thân hay có những kẻ muốn trèo cao

Nghe nói có những công ty ban đầu gần như vô danh tiểu tốt nhưng từ lúc hợp tác với Vũ Thị liền lên như diều gặp gió tuy không còn hợp tác nhưng vẫn là có chút thành tựu trong giới đi

Mà cái điều kiện Vũ Thành đưa ra trong hợp đồng hợp tác chẳng mấy quý công ty mà chịu đựng được quá hơn một tháng đi , nên những công ty nào đến bây giờ khi hợp tác với Vũ Thị chẳng có chút danh tiếng thành tựu

Lâm Gia hiện giờ là đối tác với Vũ Thị đều là sự vui mừng cho Lâm Thị và cũng là sự ghen tị của những công ty khác , bởi vì biết được rằng một năm hay hơn một năm Vũ Thị mới mở ra một cuộc đối tác chọn lọc

Mà có vẻ như sự vui mừng phúc hỉ này của Lâm Gia sớm không còn được mấy ngày nữa đâu nhỉ

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.