Từ Khanh trằn trọc cả đêm nhớ lại những câu nói của Trình Vân lúc sáng , cứ xoay đi xoay lại trên chiếc giường thấu điều đã mấy chục lần hết lần này đến lần khác đã làm cho Tiểu Hổ giường bên cạnh liền thức giấc theo
" Anh sao vậy ''
Tiểu Hổ mớ ngủ lộm cộm ngồi dậy dụi dụi mắt nhìn Từ Khanh khó hiểu , đêm khuya thế này rồi mà còn làm trò khùng trò điên gì không biết
" Không gì cậu ngủ trước đi , tôi đi đây cái ''
Vẫn là không nhịn được cơn trằn trọc nghĩ mãi không ra liền nhanh chóng nói vài câu với Tiểu Hổ rồi cầm lấy cái áo khoác để cuối giường lái xe rời khỏi trong đêm khuya
Từ Khanh nhanh chân bốn cẳng mang đầy sự thắc mắc hoang mang đi vào Bang , đúng như dự đoán đêm nay Từ Minh ở lại Bang trực ca đêm
Thấy vậy cậu liền quăng chiếc áo lên bàn trước mặt Từ Minh đang loay hoay sắp xếp vài thứ , tỏ vẻ hằn học nhìn Từ Minh chầm chầm
" Có phải chúng ta không đơn thuần là anh em kết nghĩa ''
Từ Minh ban đầu cứ nghĩ tên trước mặt này đêm khuya bị ai đấy chọc giận nên mới hành động điên khùng này nên chẳng quan tâm đến nhưng lại bị câu nói trọng điểm mà bản thân giấu giếm bao nhiêu năm làm bừng tỉnh
" Cậu nghe ai nói ''
Từ Khanh nhận thấy trong ánh mắt Từ Minh có chút tần sóng dao động khác thường , thường ngày Từ Minh vô cùng cẩn trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430363/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.