Đợi hẳn một tuần vết thương khỏi hẳn hoàn toàn Vũ Thành mới lấy được cái gật đầu cho phép xuất viện của Trình Vân , anh thoải mái bước vào xe
Từ lúc Vũ Thành xảy ra chuyện cho đến bây giờ hẳn là tròn 3 tháng , Trình Vân đều không đến trường nên khi thấy tình hình đã ổn định , mới bắt đầu đi học trở lại ngày hôm qua
Nên lúc Vũ Thành xuất viện không hề có bóng dáng Trình Vân
" Đến công ty ''
Giọng nói trầm khàn vang lên , Vũ Thị trong suốt 3 tháng này quả thật anh không hề ngó ngang đến không biết hiện tại như thế nào
Sau khi đến Công ty mới biết được Trình Vân đã nhờ vả Lãnh Minh , hình như đang tổ chức cuộc họp cổ đông , Vũ Thành chỉ quan sát một chút liền đi thẳng về phòng của mình
Về đến phòng làm việc anh liền sắn gấu áo lên bật màn hình máy tính , xem xét lại toàn bộ hoạt động trong suốt ba tháng này của Vũ Thị
Xem được nửa tiếng cuối cùng cũng xong , ánh mắt hiện lên sự hài lòng có thể nhìn thấy rõ ràng
Lãnh Minh mệt mỏi hơi day day vùng thái dương lấy tay nới lỏng cà vạt đẩy cửa bước vào , lúc này mới thấy Vũ Thành cao lãnh ngồi đằng trước , anh liền cố gắng chỉnh lại quần áo , bước đến
" Vũ Tổng anh khoẻ rồi sao ''
Vũ Thành bỏ tập tài liệu xuống đứng dậy , tay hơi chĩa ra , trên miệng nở nụ cười nhẹ , đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430280/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.