Vậy là đã hết một tháng nghĩ suиɠ sướиɠ, cô phải bắt đầu lại việc học của mình tâm trạng sáng sớm có hơi mong đợi nhưng cũng có phần buồn chán đến khi mười phút sau mới chịu rời giường
Đến trường là một việc cô cảm thấy thời gian dài nhất, phải học bài rồi làm bài cô thật sự rất chán mà cả tháng nay cố tình ra vẻ đáng yêu van xin anh cho nghỉ học nhưng đổi lại là từ không, một câu vuông vức
Trên người bây giờ là đồng phục học sinh cấp ba, áo thun có cổ và váy đen sọc trắng ngang đùi bên trường nghe nói cần phải mang vớ dài nữa nhưng cô buồn chán không mang, chỉ sỏ chân vào đôi giày boot cổ cao đen, trên mặt có trang điểm nhẹ nhưng từng đường nét vẫn thanh thoát yêu kiều
Đúng lúc đi xuống cô đã nhìn thấy Vũ Thành đang ngồi trước bàn ăn, dĩa thức ăn vẫn còn nguyên vẹn chỉ có điều ly rượu bên cạnh đã trống trơn, anh không ăn gì mà uống rượu muốn làm hư bao tử sao
" Chú không ăn sao"
Trình Vân vừa ăn vừa nhìn lên anh không có biểu hiện muốn động đũa, ăn sáng rất quan trọng nếu bỏ bữa nhiều sẽ nguy hại đến dạ dày, nên cô lấy miếng thìa trên dĩa anh, gấp lấy miếng trứng đưa trước mặt Vũ Thành
Anh bất ngờ nhìn về cô đang có vẻ trong ngóng, tuy anh không thích trứng cho lắm nhưng vẫn vươn người cắn lấy miếng trứng được cô đưa tới
Ăn sáng chỉ đơn giản những món đơn sơ chỉ để lót dạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-va-ong-trum-hac-dao/2430047/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.