_Chuyện gì vậy ? _ Vũ Vương hỏi
_Ừm... Bà qua chơi , giờ e phải về rồi , khi khác mình đi chơi nhé... Xin lỗi _ Nói đoạn Hàn Băng đứng dậy chuẩn bị đi
_À này , để anh chở về _ Vũ Vương kéo tay nàng lại
_Vâng , vậy phiền anh chút _ Hàn Băng mỉm cười
..............
Cạch
_Bà , cháu về rồi _ Giọng Hàn Băng vang lên , môi đầy đặn khẽ mở
_Ôi , Tiểu Băng , sao hôm nay cháu về muộn thế _ Vũ Thiên Tuyết dịu dáng hỏi , vừa định đứng dậy đi tới chỗ Hàn Băng
_Ấy bà , bà cứ ngồi đi _ Hàn Băng vội đi tới đỡ nhẹ tay bà _ Cháu nghe bà đến định đi mua một ít đồ thôi
_Vậy à ? _ Vũ Thiên Tuyết
Ngồi xuống bên cạnh bà , Hàn Băng chồm người đến rót trà cho Vũ Thiên Tuyết
_Cám ơn con _ Uống xong bà nắm lấy bàn tay bé nhỏ của Hàn Băng nói :
_Kỳ thực bà biết con không thương thằng Phong nhà bà ... Bà cũng biết con rất thương bà của con nên mới đồng ý sẽ đính hôn với nó ....
Nghe bà nói vậy , kí ức nàng lại quay về 1 thời điểm nào đó
_ TIểu Băng , cũng đã quá 6 tháng rồi , bà biết hai đứa vẫn không có gì tiến triển .... _ Giang Hàn Vân buồn bã nói
_Con .... _ Hàn Băng ấp úng không biết nói sao ... _ Con biết bệnh tình của ông dạo này cũng đã tốt hơn trước rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-tre-con-cua-tong-tai-lanh-tuyet/1944585/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.